Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Sao anh gọi em là hoa hồng gỗ?- Sông Cửu

Sao anh gọi em là hoa hồng gỗ?- Sông Cữu


SAO ANH GỌI EM LÀ HOA HỒNG GỖ?
Tặng Diễm Mi & bạn bè

Ô hô!
Máu tim em chưa khô
Sao anh gọi em là "hoa hồng gỗ"
Cha em là Gió mẹ em là rừng
Mùa Xuân cha ru em bằng những lời yêu thương
Mùa Hè mẹ gom mây đan khăn che em nắng Hạ
Mùa Thu em nhú chồi non đơm mầm quanh lá
Sang Đông em kết thành hoa trái chín vàng
Mắt Em long lanh lòng em mênh mông...
Vì cớ nào...
Anh gọi tên em là "hoa gỗ màu hồng" ?

Đá còn biết sống trổ bông biết vui buồn
Biết vẫy tay yêu thương tiển người đi kẻ ở
Biết nhớ chiến công hiễn hách Bạch Đằng
Và nỗi hận quân xăm lăng cướp đảo vàng biên thổ!
Có ai dám gọi bông san-hô là "hoa đá gỗ" bao giờ?
Anh biết không, có loài dây leo bên rừng cỏ
Biết thở... biết nhắm mở ... đùa gió ôm mây
Một cánh bướm la cà bay...hoa cũng ngất ngây khi chớm nở
Một lay động nhỏ ... dây biết mắc cở xếp cành(*)
Màu trắng màu vàng màu đỏ màu xanh...
Đều do Trời tạo dựng...Đừng đổi trắng thay đen
Bắt ngàn thông xanh trổ ra bông hồng gỗ...?

Có chi đâu mô...Sao anh vô tình không biết
Những xứ sở không còn một manh truyền thuyết
Sẽ co ro nằm chết rét... dọc khắp nẽo đường... (**)

                       Sông Cửu
_____________________________________
(*): Bông Trinh nữ: còn gọi là dây Mắc cỡ
(**): Phỏng theo ý 2 câu thơ thi hào Pháp
của Patrice de la Tour du Pin:
"Tous les pays qui n'ont plus légende
Seront condamne's à mourir de froid "

Tạm dịch:
Những xứ sở không một manh truyền thuyết
Co ro nằm chết rét bên đường

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian