Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Dưới âm vực của mùa- Trương Đình Phượng

DƯỚI ÂM VỰC CỦA MÙA

1.
Vấp phải cơn mơ ai đó bỏ quên
Hai giờ sáng
Trên con đường đã bắt đầu mọc mầm những đóa sương
Không còn hơi thở dù rất khẽ của những chiếc khuy lá
Chuyến tàu cuối vừa rời ga cách đây ít phút
Khi tôi đang chuẩn bị xếp những hành lý khát vọng vào chiếc va ly nhàu mốc
Những vệt khói dường như còn lẩn quất
Dưới vầng trăng yếu ớt

2.
tôi vừa nuốt phải ngón tay của vũ trụ
trong giấc chiêm bao những cơn nấc cụt
những con sóng trườn ra từ đỉnh núi
và những nhành hoa đơm hương từ lòng đại dương
lũ rắn quấn quanh cần cổ tôi
rất nhiều dòng sông bị tắc nghẹn nửa chừng
những ngọn lửa hầm hập tỏa nhiệt
từ tận cùng vực sâu ý thức.

3.
máu của tôi đã tràn ra ngoài biên giới tự do
những bàn tay chỉa ra từ những khoang mắt phiền muộn
về phía vầng mặt trời, chui ra từ tử cung của biển
những chùm bóng đêm bắt đầu phát nổ
và nhanh chóng chìm vào dòng nước
sự yên tĩnh như những cánh hoa nở dần

4.
tôi đã ngửi thầy làn hương của mùa đông
phảng phất trong dòng chảy của nắng sáng nay
trên con đường dẫn quanh ngọn đồi bình thản.
các dòng sông đã chết đuối trong suốt những ngày qua
khi lũ mưa kéo đến xâm chiếm bầu trời
hôm nay chỉ còn một vài mảnh xác tái xám.
Hờ hững dính trên ngón tay mệt mỏi, mùa thu.

                Trương Đình Phượng

Dưới âm vực của mùa- Trương Đình Phượng

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian