Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Em cứ ngở- Miền Ký Ức

Em cứ ngở- Miền Ký Ức


EM CỨ NGỞ

Bao đêm rồi anh hỡi có biết không
Em cào nát cả mùa đông chỉ vì anh không đến
Em chờ tiếng yêu thương của anh từ sóng biển
sao bặt tin người...không gợn chút thanh âm

Em rất buồn...buồn lắm anh biết không?
Phải uống lấy khát khao
uống lấy từng nhung nhớ
Uống lấy tiếng lòng mình đang từng giờ rạng vỡ
Tóc ướt đầm những sợi rối tương tư

Em cứ ngở mình đã bước ra khỏi mùa thu
Mà mặc niệm cho cuộc tình ...giãy chết
Rồi em cũng sẽ hát ru con tim đang mỏi mệt
Bởi tình anh bây giờ đã hóa đá rệu phong

Em cũng sẽ một mình đi qua mùa đông
Vĩnh biệt tình ta vào dòng sông màu đỏ
Em sẽ cố bình yên
vì tim anh đã trôi về phương đó
Quên giấc mơ về một ngôi nhà hoa tím...ngày xưa

Quên giấc mơ về khu vườn trong mưa
quên hương vị nồng nàn ly cà phê anh pha mỗi sáng
Quên những nụ hôn yêu xoa tan bao cay đắng
Anh đi về bên phía khác của dòng sông

Em cũng đã định rằng mình sẽ như cọng cỏ dại...giữa mùa đông
cõng nổi buồn trên vai
thương một thời mê muội
Nhưng anh ơi nỗi đau không có tuổi
nên cứ thét gào...vọng lại tự chiêm bao

Em cứ ngở mình đã có thể quên nhau
Có thể bước qua mùa đông này
một mình không ai dìu dắt
nhưng vào lúc tim em đang lành vết cắt
Giữa phố đầy sắc vàng...anh lại về hát khúc yêu thương

Em biết làm sao làm sao để mà quên
Trái tim cút côi lại bừng lên những sắc màu luyến ái
Giọt mưa thu cuối cùng đang vụng vãi
Chút yêu thương còn lại này em vẫn sẽ trao anh.

Có lẽ là em ngốc lắm phải không?

               Miền Ký Ức- 08.11.2015

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian