Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Biết bao giờ gặp lại bóng đời nhau- Văn Châu

Biết bao giờ gặp lại bóng đời nhau- Văn Châu
BIẾT BAO GIỜ GẶP LẠI BÓNG ĐỜI NHAU?

Phố núi đã mùa mưa rồi đấy Nhỏ
Sớm mù trời và rả rích thâu đêm
Ta ngồi ngắm mưa rơi- Buồn chi lạ!
Nhớ làm sao ngày tháng cũ êm đềm.

Mà ở tận nơi cuối trời xa ngái
Không biết là Nhỏ còn nhớ hay quên?
Kỷ niệm nào cũng như sương, như khói
Thì chắc gì lưu luyến mãi trong tim?!

Ta nơi này mỗi khi mùa mưa đến
Thường lục tìm trong tâm tưởng ngày xưa
Hoài niệm về một thời hoa mộng đẹp
Mà nhạc thơ nói mấy cũng không vừa.

Con đường cũ, xưa mỗi chiều tan học
Hoa vẫn vàng, bướm trắng, lá me bay
Rơi trên tóc và vương theo vạt áo
Nhớ mắt tiểu thư buồn như mưa bóng mây.

Mấy bữa trước tình cờ ngang trường cũ
Gốc phượng già cũng đang độ đơm bông
Nhuộm đỏ rực cả khoảng trời yêu dấu
Khiến ta thêm thổn thức, xuyến xao lòng.

Một sớm kia ta lên đồi gió lộng
Cỏ xanh mềm nằm nhớ gót hài quen
Mây xuống thấp và trời gần quá đỗi
Bầy dế hoài gáy điệp khúc buồn tênh.

Góc quán quen, nơi ta thường hò hẹn
Giờ ghế bàn cũng trống trải, chênh chông
Trời ít sương- sao nghe lòng lành lạnh
Mới hạ thôi mà cứ ngỡ vào đông.


(Dẫu vẫn biết: Chuyện ngày xưa đã cũ
Thì nhắc làm gì- chỉ để thêm đau
Cố nhủ lòng mà chẳng thế nào quên được
- Biết bao giờ gặp lại bóng đời nhau?)

Ai cũng có một khoảng trời để nhớ,
một chốn yêu thương để thi thoảng tìm về
Mà Nhỏ với ta mãi trùng khơi, cách biệt
Kẻ cuối trời – Người tận nẻo sơn khê!

Đành góp hết cả một thời hoa mộng
Mong hóa thành vài khúc nhạc, vần thơ...

                Văn Châu

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian