Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Linh lan - Thơ PhamPhanLang, Nhạc Mai Hoài Thu, Ca sĩ Vân Khánh

LINH LAN
- Thơ PhamPhanLang
- Nhạc Mai Hoài Thu
- Ca sĩ Vân Khánh

Ngày xưa Mẹ tôi yêu hoa chuông trắng,
Đẹp dịu dàng, hoa bé tí xinh xinh,
Mẹ xin hoa ở trước cổng sân đình,
Ba bảo Mẹ, để Ba trồng cho nhé?

Ba trồng hoa, sau hè và trước ngõ,
Mỗi buổi chiều Mẹ tưới nước chắt chiu,
Mong sao hoa tươi thắm, nở thật nhiều,
Ba cắt nhánh chưng trong phòng ngủ Mẹ

Một ngày kia, khi thu vàng chớm hé,
Tôi ra đời trong tiếng khóc vỡ òa,
Mẹ bảo Ba con đẹp tựa đóa hoa,
Hoa chuông trắng, đẹp băng trinh ngoài ngõ.

Và hôm đó, Linh Lan, hoa chuông trắng,
Tên của tôi, đứa bé gái họ Phan,
Hôm sau, Nội từ Giã vào Nha Trang,
Thăm cháu gái đầu tiên của dòng họ.

Ôm cháu bé, Nội ầu ơ nựng nịu,
Bỗng nhíu mày, Nội nghiêm mặt bảo Ba,
Đổi tên ngay, không thể đặt tên hoa,
Cho con gái để đời sau vất vả.
 
Không dám cãi, Mẹ Ba dù buồn bã,
Đổi tên con như lời Nội giãi bày,
Đặt tên Lang, như thế vậy mà hay,
Đời con sẽ, ngọt bùi và no ấm.

Tôi lớn lên với tên mình xấu xí,
Bị bạn trêu chọc ghẹo thật tủi thân,
Rất lắm khi giận Nội, tôi bỏ ăn,
Nằm khóc mãi, con bắt đền Nội đó!

Thời gian trôi... tôi xa nhà, biệt xứ,
Chốn quê nhà, Nội mỏi dạ chờ mong,
Phút lâm chung, Nội nước mắt lưng tròng,
Khoai lang Nội, bây giờ con đâu hỡi?

        PhamPhanLang- 18/1/2013

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian