Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Nâng cốc mừng ta thêm một tuổi- Văn Châu

Nâng cốc mừng ta thêm một tuổi- Văn Châu


NÂNG CỐC MỪNG TA THÊM MỘT TUỔI

Nâng cốc mừng ta thêm một tuổi
Năm mới này cũng chẳng khác xưa.
Có lẽ tàn đời nơi hốc núi
Ôm hận nghìn thu.Tráng sĩ- Hề!

Kinh Kha hào khí qua sông Dịch
Hứa một đi là quyết không về.
Ta nặng áo cơm ghì sát đất
Chôn đời mình tận chốn sơn khê.

Nâng cốc mừng ta thêm một tuổi
Không nến thơm, cũng chẳng hoa hồng
May! Vừa đủ chút tiền mua rượu lẻ
(Dẫu từng là con của phú nông!)

Thương Cha từ ấy buồn, lâm bệnh…
Ta thẳng lưng, vốn chẳng quen quỳ
Bực mình, quẳng bút về hưu sớm
Ngồi gõ đàn, đọc sách cổ thi…

Nâng cốc mừng ta thêm một tuổi
Đừng hỏi vì sao thơ mãi buồn
Đời ta có được vui gì mấy
Khi sống cùng một lũ bất lương

Cái bã lợi danh, ừ- gớm nhỉ (!)
Nhân cách người nhuộm trắng thành đen
Trách thay cái thói đời tệ bạc
Buồn nôn theo “ Hồi Ký Một Thằng Hèn” *

Nâng cốc mừng ta thêm một tuổi
Nẻo về quê, nghe đã rất gần
Thôi thì lây lất vài năm nữa
Lãnh thọ rồi hẳng sẽ thong dong.

Đôi khi ta tưởng mình kiệt sức
Bên dốc đời nghiệt ngã, trượt trơn
Câu thơ viết nửa chừng bỏ dở
Bởi bận lòng lo chuyện áo cơm.

Nâng cốc mừng ta thêm một tuổi
Bạn bè sơ ngộ với tri âm
Cho ta gửi chút tình yêu mến,
Lời sorry, nếu lỡ mất lòng…

- Hãy uống cùng ta thêm cốc nữa
Để nghe đời là…những khoảng không!

            Văn Châu
-------------------------------------------
*: hồi ký của Tô Hải

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian