Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Em ghen- Phạm Ngọc Thái

Em ghen


EM GHEN
                
Anh biết, em yêu anh nhiều lắm!
Anh cũng rất, rất... rất yêu, có phải không đâu?
Nhưng em quá ghen, làm anh phải đau đầu
Yêu cũng thích mà yêu cũng... khổ…

Anh từng bảo: Ta sẽ yêu nhau đến khi xuống mộ
Nhưng... chỉ nhắn tin không thấy anh
Em đã nổi đóa lên. Vùng vằng kêu:
-  Anh đang chát với ai?
Lại dỗi dằn:
-  Ừ, thì em ghen. Bởi quá yêu thôi!
Chẳng lẽ anh thích người buông xuôi, hờ hững?
-  Vậy, cám ơn em! Được yêu, thật sướng…

Nếu cứ trách em, cũng chưa hẳn đúng?
Đúng là: Em yêu anh hơn tất cả các cô xưa…
“ Rồi mai ngày chồng vợ nối duyên tơ
Em sẽ dành cho mình thật nhiều, thật nhiều” - Em bảo thế!

Tuổi hoàng hôn anh, xem ra vui đáo để !?
Được em yêu, em giận, em hờn
Có khi còn dỗi dài - Bỏ mặc anh luôn...
Anh nhớ gọi! Cũng không thèm lên tiếng.

Viết mấy dòng thơ tặng em yêu mến
Ghen vừa thôi em! Kẻo làm tội người yêu?
Anh rất thương cưng trong buổi tình chiều
Đến sưởi ấm lòng anh những đêm côi lạnh…

Ta hòa hợp dành cho nhau, năm tháng cuối cùng cuộc sống
Nguyện mang tình em vào mãi thiên thu
Em là bạn đời, là ánh sáng, là thơ
Đường chân lý anh tôn vinh bằng cả trái tim, cùng khối óc.

                           Phạm Ngọc Thái

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian