Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Độc thoại với màn đêm- Miền Ký Ức

Độc thoại với màn đêm


ĐỘC THOẠI VỚI MÀN ĐÊM

Có ai không, lau nước mắt dùm ta
Bàn tay gầy quá không dấu nổi nỗi buồn quá lớn
Ta nghe trong đêm có linh hồn ai ẩn hiện
Giấc mơ về một Thiên đường đã vụt tan đi

Người- bây giờ như là cánh chim di
Ta nấc nghẹn với cảm xúc vỡ òa theo tiếng sét
Người đàn bà trong ta gào lên rũ riệt
Lạnh-choáng-ngỡ ngàng khi tan vỡ niềm tin

Bài thơ đầu ta viết cho người có ánh bình minh
Có tiêng sóng lao xao ru bờ cát trắng
Có nụ cười người thật tươi trong chiều thinh vắng
Say mật đời say với những nụ hôn

Ta gửi cho người hơn hàng vạn yêu thương
Người gửi tặng ta những ân cần chăm lo săn sóc
Trái tim ta đau nhiều
ngỡ thoát xa tháng ngày cô độc
Nên mù lòa, cứ ảo tưởng về một ngày mai

Nhưng hạnh phúc. chỉ là gió sượt qua vai
Một ngày
con chim hoang tước bỏ niềm vui bay về nơi xa lắc
Ta không trách người,
chỉ trách mình đã yêu sâu sắc
Không chừa chổ cho trái tim mình có một lối đi riêng

Định mệnh đã thế rồi ta chẳng thể nào quên
Đêm giằng xé ta ra giữa bao chiều thương nhớ
Đêm cứ oằn lên linh hồn ta mệt nhoài rạn vỡ
Bao kỷ niệm ùa về nhức nhối lắm người ơi...

Bài thơ cuối cùng ta chẳng thể đập tan hết chơi vơi
Chỉ biết bấu víu vào chít tình yêu thừa còn sót lại
Để cố gắng đi qua một trời đau quằn quại
Nơi đã không thuộc về lối của hai ta...

Và yêu thương cứ thế....nhạt nhòa
Ta đã mất người tình từ muôn kiếp...

             Miền Ký Ức13.5.2015

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian