Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Cuối cùng- Miền Ký Ức

Cuối cùng


CUỐI CÙNG

Cho em xin
được khóc một lần này nữa
rồi thôi
Gói yêu thương cất vào ngăn quá khứ
Tháng mười một dường như trời héo rũ
Trút gió mùa thổi ngập lá vàng rơi

Hay là đông, sao lạnh quá người ơi
Bàn tay gầy không giữ lòng ấm nổi
Không giữ được yêu thương
đang từng ngày hấp hối
Bởi trái tim người đã "lạnh" lắm...
phôi pha

Ừ thì thôi cứ chầm chậm bước qua
Mùa của hoang liêu,
của những bước chân lặng thầm...trên phố
Ai khóc thương ta mà bổng nhiên mưa đổ
Nhòa nhạt những tiếng cười từ ký ức không tên

Mùa đông dùng dằng giữa nhớ và quên
Giữa ở hay đi...
cứ trì nặng nề lồng ngực tối
Ta khóc thương ta
thương cuộc tình chết vội
Khi mảnh tình còn hai nửa vẹn nguyên

Mùa đông đã về
anh cũng có lối riêng
Em hụt hẫng khua tìm bao kỷ niệm
Nơi thẳm sâu là anh vẫn từng ngày hiển hiện
Không quên nỗi một người đã làm nát tin yêu...

             Miền Ký Ức 07.11.2015

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian