Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Góc tối ta ngồi- Hoa Nguyên

GÓC TỐI TA NGỒI

Có ai về đó đôi ba bữa
Gửi hết cho ta Cửa Bé, Bình Tân..
Bốn mươi lăm năm ... dấu thời binh lửa
Gói lại poncho, gấp xếp mùa xuân

Thăm lại dùm ta mùa Phượng Túy
Khơi lại lửa rơm nhóm lửa lòng
Có dấu em qua đường ao cá
Nắng rợp bóng dừa, biển nước trong

Mùa xuân năm đó mùa chiến dịch
Em học đèn khuya rớt trước sân
Ngôi nhà của ngoại nhiều cổ tích
Sương ngoài xuống vội ướt ánh trăng

Ta về thương lại những dấu chân
Dẫu cả cơn mưa ướt áo quần
Ngong ngóng buổi chờ em tan học
Ngọn cỏ đuôi gà mượt quanh sân

Người đi như thắp lửa chiến chinh
Em về giặt lại áo thư sinh
Thời gian hóa đá đời thiên cổ
Trăm năm thảng thốt cái vô cùng
Góc tối ta ngồi

Con sông về chia nhánh phân bua
Năm tháng đôi ta chuyện xa xưa
Tiếng gà gáy giục sau cơn ngủ
Những cuộc bôn ba suốt bốn mùa

Em về lục lại tờ thư cũ
Những ngọn gió lùa lọn tóc khuya
Đôi bờ mi khép đêm đen đúa
Từ giã nhau rồi, đêm phân chia

Về lại quân trường chiều sau Tết
Đâu kịp thăm nhau kể nỗi lòng
Người đi thời gian kề nỗi chết
Góc tối ta ngồi... chuyện viễn mông !

Ta về đóng nhốt thời gian lại
Sợ muộn qua sông nước lớn ròng
Cái nắng ngập ngừng chiều hoang dại
Góc tối sương hồn rơi qua song...

              
Hoa Nguyên

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian