Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Đổi chai- Thủy Điền

ĐỔI CHAI

     Nó đang ngồi trên thềm ba nhà, tay cầm hai bịch kẹo, miệng nhai lia lịa, không thèm nhìn ai.Mẹ nó đi lễ nhà thờ về đến, thấy nó đang bận rộn với bịch kẹo. Hỏi:

     - Marc ! Kẹo ở đâu mầy ăn và có cả hai bịch thế?
     - Con vừa mua ở Kios gần bên.
     - Tiền đâu mầy mua?
     - Con vừa đổi 10 cái chai mũ không mẹ để trong nhà bếp (Ở Đức mỗi chai nước uống phải thế chân 0,25 €).
     - Hôm nay Chúa nhật, ai đổi cho mầy. Con nói láo với mẹ phải không ? Mà ai đổi cho con chứ ?
     - Ông Nội.

      Khi nghe nó nói đến ông Nội xong, bà cười bà bỏ vào nhà.



      Thằng Marc có bản tính rất thích ăn kẹo, ăn đến nỗi năm nay mới có sáu tuổi mà chỉ còn vài ba cái răng thưa thớt. Bởi thế khi biết được mẹ nó nhất định không mua dự trữ trong nhà sợ nó và thằng em nhỏ sẽ không còn cái nào. Chính vì thế mà nó lúc nào thấy ai ăn kẹo cũng thèm thuồng đến chảy nước vảy.

      Nhà nó ở gần chợ, thường ngày hay theo mẹ đi Siêu thị mua hàng và đổi chai, nó để ý và cũng tự đi đổi vài ba lần nên khá quen. Hôm nay thèm kẹo quá, chờ mẹ đi lễ nhà thờ, nó lén vào nhà bếp lấy mười cái chai định đi đổi, lấy tiền và mua kẹo. Nhưng nó quên mất hôm nay là ngày Chúa nhật Siêu thị đâu có ai làm việc đâu mà đổi. Đi thì cứ đi…..!

      Ông Nội nó đang làm cỏ trước sân, bỗng dưng thấy nó đi lơn tơn xách hai bịch mũ chai không đi về hướng Siêu thị. Ông bảo:

    - Marc cháu đi đâu thế?
     - Thưa ông cháu đi đổi chai.

     Ông cười:
     - Hôm nay Chúa nhật đâu có ai đổi chai cho con.

     Nó bảo:
     - Tại sao?
     - Thì ông đã bảo là Chúa nhật, đâu có ai làm việc kia mà.

     Thấy nó gương mặt xú xị, không vui, muốn khóc. Ông bảo tiếp:
     - Thôi được, vào đây ông đổi cho, lấy tiền đi mua kẹo đi về ăn nhớ giấu mẹ, mẹ thấy sẽ bị đánh đòn nghe chưa.

      Cầm trong tay hai đồng rưỡi, mừng quá chạy u sang quán Kios bên cạnh mua hai bịch kẹo và chạy một nước về nhà ngồi ăn ngon lành.

      Sáng hôm sau chờ nó đi học, ông Nội nó xách hai bịch mũ chai không sang trả lại cho mẹ nó và bảo: -Lâu lâu bây cũng mua cho nó ít kẹo ăn cho vui, con nít mà hay thèm ngọt, không mua luôn tội nó lắm. Hư răng- rồi sẽ mọc răng khác chúng còn nhỏ không sao.

      Và, chuyện xảy ra ngày hôm qua là điều vợ chồng con cần chú ý. Thôi ba về đây.


Thủy Điền (30-07-2017)

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian