Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Chiều quê- Nguyễn Vĩnh Bảo

Chiều quê


CHIỀU QUÊ

Nơi tôi về một chiều quê yên ả
Vạt nắng chiều nghiêng vạt lúa ven đê
Từng tốp người trên đồng ruộng say mê
Như đánh thức tôi một thời lam lũ

Những con người cặm cụi góc ruộng xa
Màu cỏ úa dọc đôi bờ ngơ ngác
Vẫn vang vọng trong câu hò câu hát
Xóa tan đi cái nắng cháy mùa hè

Một chiều quê nơi một chiều quê
Trời chín vàng gió heo may thổi ngược
Nối đuôi nhau xe thồ, xe đạp
Trở về nhà sau một ngày đội nắng gió sương

Một chiều quê sao nhớ quá thân thương
Gió rét căm căm thấm vào da thịt
Môi tím bầm, bàn chân bấm chặt đất
Áo phong phanh thời nghèo đói qua rồi

Khi xuân về rền vang trống hội khắp nơi
Phiên chợ cuối năm những bước chân vội vã
Xuân náo nức cho lòng người rộn rã
Sắc xuân về làm đẹp cả trời quê

Sắc xuân về gieo hạt nắng cho hoa
Ngày nối tiếp đón bình minh thức dậy
Chiều quê hương gợi bao nhiêu kỷ niệm
Nơi hẹn hò còn in dấu bước chân xưa

              Nguyễn Vĩnh Bảo

COMMENTS G+/FB:

1 Comments

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian