Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Chùm thơ ngắn 2- Trương đình Phượng

CHÙM THƠ NGẮN ( 2)- Trương Đình Phượng



       RỒI KHI

Rồi khi rũ bóng cuộc chơi
người về đổ xuống lòng tôi. Nỗi buồn!
Tình người. Những sợi mưa suông
Mà tôi ướt cả ngọn nguồn tuổi xanh!



NGÀY TÀN

Ngày tàn rồi
phố chừng như đã mỏi
về thôi
khép cửa tâm hồn
xếp lại dấu chân đời bề bộn !

nắng ngủ rồi
bóng buồn luôm ngõ vắng
về thôi
ru giấc mơ dài
bao năm còn đỏ hỏn hình hài !



MUỘN

Bạc phếch rồi em
câu thơ ngày cũ
vầng trăng tơ duyên đã cạn màu xanh
nhánh hoa tim từ đó biệt ly cành
con chim bới nát chiều tìm ký ức
ta đứng giữa bộn bề mùa phế tích
khêu tàn tro gom mảnh nhớ không lời
tia nắng cuối lem gốc lòng già cỗi
gió hoang đàng đẩy quá khứ vào đêm.



DẤU XƯA

Gửi hồn về bến hoang khơi
mái tình năm cũ neo lời bơ vơ
con trăng mù miết đôi bờ
lật mùi cỏ dại khóc hờ sắc xưa
giơ tay níu gió nghịch mùa
chạnh nghe
năm tháng như vừa ly bôi.



VỀ TRẢI LÒNG

Về trải lòng ra hứng gió
lau khuôn mặt tháng năm buồn
vầng mơ nhốt mình góc phố
một đời khát nắng thảo nguyên

về gom từng sợi tóc gầy
trên chiếc lược cùn mẹ chải
đựng vào va ly dầu dãi
lắng nghe khát vọng trở mình!

     Trương Đình Phượng

COMMENTS G+/FB:

1 Comments

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian