Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Nàng thơ- Chùm thơ xướng họa nhiều tác giả

Nàng thơ
                              Chùm thơ xướng họa nhiều tác giả

Bài xướng:

NÀNG THƠ
                          (Nđt)
Đau đầu mỏi óc bực nàng thơ
Cũng bởi vì mê trót dại khờ
Xướng họa bao lần câu vẫn dở
Thi hòa mấy bận chữ hoài trơ
Đêm nằm khắc khoải hồn tan vỡ
Buổi võng âu sầu dạ nát ngơ
Dẫu biết vương rồi ôm của nợ
Đời ta lại vướng mãi cung chờ
          Hường Xưa

Các bài họa:

KẺ CUỒNG THƠ
                      ( nđt, bvđâ)
Mệt mỏi âu sầu ngã ngớn thơ
Lòng mê mẫn dại đến ngu khờ
Thi hòa đã mấy lần giang dở
Xướng họa bao bài chữ ngẩn ngơ
Cứ tưởng lòng đau hồn vụn vỡ
Đâu ngờ dạ thắt não đờ trơ
Mơ màng để vướng nhiều duyên nợ
Khắc khoải đời ta mãi đợi chờ
        Nguyễn Đình Nguyên


KHÙ KHỜ

Nát óc khai đề để bút thơ
Kèm niêm lạc vận cứ khù khờ
Gieo điền kiếm lỗ̀i nghiên vần dỡ
Tứ cổ sai từ lại ngu ngơ
Cữơng áp xoay bài hành khổ vỡ
Ngòi bình buộc luật trắc bằng trơ
Ngu đần tại hữu thành niên nợ
Giỏi cú tiền nhân biến vạn chờ
              Bích Yến


CHÁN

Đã nản không thèm bạn với THƠ
Vần câu chẳng khó , tại ngu khờ
Khi nào sĩn rượu nhào vô rớ
Mấy lượt tâm bình hãy giả ngơ
Có phải vì ta thằng tệ dở
Hình như bởi tính thật ơ hờ
Thôi thì quẳng bút về ôm vợ
Nhỏ nhẹ : em à ! Lão chán THƠ !
             Phôi Pha

THÍCH THƠ
                     (nđt)
Bởi tự trời sinh lỡ thích thơ
Nhiều khi nghĩ dại đến như khờ
Tài năng ngỡ tuyệt nhưng còn dở
Thấu hiểu chưa sành lại vẫn ngơ
Biết vậy danh hiền thêm đổ vỡ
Nên đành tiếng đẹp để thành trơ
Thôi đời cũng hiểu vì duyên nợ
Đã ngỏ niềm tin cứ vội chờ
    Trần Chính 20/4/2015


THƠ VỚI THẨN
          (Ngẫu hứng đùa với Trần Chính)
Ai bảo trời sinh đã thích thơ?
Lắm khi nghĩ lại đúng là khờ
Vợ ghen bóng gió xìu đôi bận
Bạn tán lên mây xỉn chẳng ngơ
Ngày ngẫm xuôi câu đầu tắc tị
Đêm mơ lạc vận mắt tròn trơ
Nợ đời, thơ có như cơm áo?
trả mãi không xong, luống hẹn chờ…
           NhụyGialai


CÙNG VUI

Mơ màng huyễn hoặc thả hồn thơ
Thất thểu vào ra dáng vẻ khờ
Biếng ngủ đêm thời không trọn giấc
Lười ăn tối lã thẩn thờ ngơ
Mày chau mắt giãn thôi đồng tử
Mặt rũ răng vầu lộ nét trơ
Phó mặc trần gian đời nộ ái
Vui cùng xướng họa thỏa mong chờ.
   Dương Nguyên 22.4.2015


KHÙ KHỜ.

Khi xửa khi xưa ít chuộng thơ.
Bạn phây rê rủ mãi khù khờ .
Vài ba niêm luật còn ngờ ngợ . .
Dăm bảy cải biên vẫn ngớ ngơ .
Được luật sai niêm câu cụt cụt .
Đúng niêm thất luật cú trơ trơ
Hoc hoài rồi cũng đôi bài được.
Xướng hoa tham gia khỏi đợi chờ .
       Đông Hoàng


TẬP THƠ ĐƯỜNG
                             ( Nđt)
Rũ rượi thân nhoài bởi đắm thơ
Ngày quanh tối quẩn ngỡ như khờ
Bao lần toại ý câu còn dở
Những buổi xuôi từ vận cứ trơ
Mải miết rèn nan đầu nặng vỡ
Âm thầm luyện khó cổ mềm ngơ
Đành thôi trót đã chìm vương nợ
Vọng ảo niềm mê vẫn ngóng chờ
            Tân Huỳnh


ĐỪNG GIẬN

Vô tình muội ghé đọc vần thơ
Bỗng trách mình sao quá dại khờ
Để những đêm buồn thao thức nhớ
Cho bao sớm giận ngẩn ngơ chờ
Hồn đau lá rụng thu vàng lỡ
Dạ xót hoa rơi hạ trắng lờ
Chớ tủi ..âu vì… duyên chẳng nợ
Hao mòn khắc khoải một đời mơ!
          ĐÀO CỔ THỤ


TRĂNG CHỜ
                              (Nđt)
Bao ngày lạc lõng bởi miền thơ
Bỗng thấy hồn ta lại ngẩn khờ
Mấy bận xao lòng than gã dở
Đôi lần luyến dạ kể người trơ
Tàn đêm mộng ảo tình rơi vỡ
Vãn buổi yêu huyền phận xót ngơ
Có phải duyên đời ai đã nợ ?
Còn vương vấn mãi chuyện trăng chờ ?
            Su Cong Nguyen


CHỜ

Hỏi bậu răng chừ thả ý thơ
Gió lay vời vợi nẫu duyên khờ
Tìm câu nhặt tiếng gieo vần dở
Chọn chữ gom lời rải vận trơ
Hạ đến ươm hồng tia nắng vỡ
Thu về dệt tím mảnh trăng ngơ
Thi Đường khởi bút còn lưu nợ
Xướng hoạ nồng say gởi tứ chờ
      Hồng Minh 18.04.2015


THẨN THƠ
                 (Nđt)
Trí mỏi tâm mòn cũng tại thơ
Hồn ngây xác dại ngỡ tên khờ
Ngày xuân mải họa ân đành lỡ
Tháng hạ mê vần nghĩa để trơ
Khắc khoải tàn đêm bài vẫn nợ
Bơ phờ trọn sáng khổ còn ngơ
Non đường kém luật sầu trăn trở
Dẫu mỏng niềm tin quyết đợi chờ
            Hong Mai-18.4.15

BỎ...

Bỏ bút nghiên vì...những vận thơ.
Đầu to óc nhỏ quá khù khờ.
Tâm hồn cạn kiệt đành dang dỡ
Ý tưởng khô cằn thật trẽn trơ.
Điển tích tìm hoài nên dạ vỡ.
Nguyên tầm kiếm mãi thấy lòng ngơ.
Còn không sẽ có ngày mang nợ.
Trút nỗi sầu đi khỏi đợi chờ.
       Do Ngo April 19:2015


???

Nay thời lỡ vận trách nàng thơ,
Có phải hằng mơ mãi lại khờ.
Bút hạ sao mà trông vẫn dở,
Vần đan lại cứ thấy hay trơ.
Buông hồn khắc khoải bên trăng vỡ
Giũ lệ âu sầu dưới bóng mờ
Đã biết bây giờ ôm của nợ
Thôi đành lải nhãi cứ ngồi chờ
            Số Nguyên Tố


TRĂNG CHỜ
                     (Nđt)
Bao ngày lạc lõng bởi miền thơ
Bỗng thấy hồn ta lại ngẩn khờ
Mấy bận xao lòng than gã dở
Đôi lần luyến dạ kể người trơ
Tàn đêm mộng ảo tình rơi vỡ
Vãn buổi yêu huyền phận xót ngơ
Có phải duyên đời ai đã nợ ?
Còn vương vấn mãi chuyện trăng chờ ?
            Su Cong Nguyen


HỌC ĐÒI LÀM THƠ

Đôi khi muốn giận với nàng thơ
Đã trót đa mang hoá dại khờ
Viết mãi ghi hoài không đọc được
Nhờ thầy học hỏi vẫn cứ trơ
Ra vào nhặt nhạnh từng câu vỡ
Ghép lại thành bài vận ý ngơ
Hết buổi chưa xong đành phải nợ
Âu sầu khắc khoải hẹn sau chờ !
        Nguyễn Trí Dũng


CHIA TAY NÀNG THƠ

Bút mực chong đèn mãi miết thơ
Mắt đêm phờ phạc giống như khờ
Nhiều khi bỏ lại bài văn dở
Lắm bận buông mình ghế đá trơ
Bạc bẻo tình duyên rời bến vỡ
Nhạt nhòa số phận chảy dòng ngơ
Thì thôi em nhé không còn nợ
Tiếc nuối làm chi khỏi đợi chờ !
        Nắng Hỏa Tinh 19/4/2015


MẶC ĐỨA CHỜ

Cũng bởi yêu nàng tại ý thơ.
Làm cho dạ đã tái tê khờ.
Nhiều đêm ẵm mộng như ngườidở
Mấy bữa mơ màng tựa kẻ trơ.
Thắm đượm tình duyên nào đổvỡ
Âu sầu nặng lẽ hỏi gì ngơ.
Thương rồi dẫu biết đà mangnợ
Vẫn phải cùng em mặc đứa chờ.
             Quang Hà.19.04.2015


ĐỜI TA

Đêm ngồi xa vắng phổ vào thơ ,
Cũng bởi vì yêu mới biết khờ .
Ngõ ý gieo vần không muốn dở ,
Trao lời nắn chử thế mà trơ .
Tài vung bút ngọc e ngòi vỡ ,
Trí đổ tay vàng ngại óc ngơ .
Sớm tối ra vào lo mối nợ ,
Đời ta chẳng viết nỗi câu chờ !!!!
            TT Tuyền (18-4-2015 )


THEO KHÔNG..!

Nâng khăn sửa túi một nàng thơ.
Chúng bạn cười ta ấy kẻ khờ.
Sự nghiệp còn kia dang với dở.
Tiền đồ chưa thấy cứ trơ trơ.
Trăng thề gối mộng...trăng tan vỡ.
Nát đá phai vàng ..nát hóa ngơ..!
Trả nợ ta càng thêm vướng nợ.
Lòng yêu đã quyết sợ chi chờ..!
            Hà Quang Hải


ÁI THI CHỜ

Say hồn thiếu nữ với nàng thơ ,
Để trái tim đau hoá dại khờ .
Bản phác vừa xong câu viết dở ,
Hình tô bỗng hiện nét càng trơ !
Đêm dài nghĩ ngợi lòng tan vỡ ,
Sớm muộn suy bình dạ ngác ngơ !
Hoạ phú men tình hai của nợ ,
Tao nhân ghé bến Ái Thi chờ !
             Tuấn Tôn

NỢ...

Cũng bởi yêu rồi những áng thơ
Đêm khuya thao thức riết thành khờ
Gieo câu mấy bận sao mà dở
Dệt chữ bao lần vẫn cứ trơ
Chép mãi vần bằng như ngớ ngẩn
Ghi hoài luật trắc muốn ngu ngơ
Thì ra chẳng phải riêng mình nợ
Khối kẻ loay hoay lóng ngóng chờ.
            Ngọc Liên 19.04.2015


DUYÊN HỀ
                   (nđt)
Cũng bởi duyên hề lạc tứ thơ
lời châu ý ngọc tưởng như khờ
vài phen lộng bút niêm còn dở
mấy buổi thi đàn luật vẫn trơ
mộng ái nhiều khi đành đổ vỡ
mơ tình lắm bữa phải vờ ngơ
hằng nga lỡ bước hoài ôm nợ
Cuội bẻ cành đa đứng mãi chờ
          Manh Tien Nguyen


NỢ NÀNG THƠ
               (Từ “Nàng thơ” của Hường Xưa)
Cảm xúc cạn nguồn cả ý thơ
Tâm tư chao đảo giống như khờ
Nặn hoài ý cụt tâm đành dở
Cố viết vài câu đầu vẫn trơ
Thuở mới làm thơ tình vụn vỡ
Nào hay tình vẫn cứ ngu ngơ
Bây giờ mới biết là duyên nợ
Đã nợ nhau rồi đành phải chờ
          Thiên Thu 01/5/15

COMMENTS G+/FB:

2 Comments:
  1. XƯỚNG HỌA
    Xướng họa như vầy thật khách thơ
    Mặc cho thiên hạ gọi ta khờ
    Đôi câu thi thố dù hay dỡ
    Mấy chữ đua đòi kệ được trơ
    Giăng lưới bắt trăng ngờ rạn vỡ
    Mang câu đợi nguyệt sợ thằng ngơ
    Ngỡ rằng phú quí mà thêm nợ
    Em có thương ta hãy đợi chờ .

    ReplyDelete
    Replies
    1. Một bài họa hay- cám ơn anh Thái Quý không chỉ ghé thăm trang nhà mà còn có một món quà giao lưu thật hay, ý nghĩa cho bạn đọc phố núi...

      Delete

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian