Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Vợ yêu- Đào Ngọc Thọ

VỢ YÊU

     Tối khuya 1-2g sáng nhận tin nhắn " Vợ Yêu " choáng cả người . Ối giời ! làng nước ơi thằng nào đốt nhà tớ thế kia ... định thần, tỉnh ngủ xem lại tin nhắn thì ra thì là thằng bạn già Đào Ngọc Thọ. Tôi đồ rằng chữ " yêu " này là động từ chứ không phải tính tính từ . Đọc bài thơ này vợ nào chẳng yêu người chồng đáo để như vậy; mừng cho hạnh phúc của bạn, đã ở tuổi nửa đời người còn những giây phút dành cho người bạn đời những vần thơ yêu dấu cũng đã là tuyệt tác rồi. Tiện đây tôi cũng gởi cho bạn mình 4 câu thơ cảm tác gọi là vui và chúc mùng bạn già sức khỏe dồi dào và hạnh phúc như ý ...


VỢ YÊU

Năm mươi, em vẫn trăng tròn
Như ngày xưa ấy - Lối mòn - như xưa
Nắng chiều như đã lưa thưa
Nhưng trong anh vẫn say sưa thuở nào

Đời người tựa giấc chiêm bao
Tiếc mà chẳng biết làm sao quay về !
Thôi còn nhiều ít đam mê
cho em hết thảy khen - chê, vui - buồn

Một mai ngồi ngắm trăng suông
Vịn vai nhau đến cuối đường nhân duyên
Ta đi chung một con thuyền
Dẫu giông bão, cũng lời nguyền cùng nhau

Ngày xưa và mãi ngàn sau
Với anh, em mãi ngày đầu - vợ yêu

          Đào Ngọc Thọ



Đôi dòng Tân cảm tác lại gởi Thọ:
Nửa đêm một đóa hoa Quỳnh
Chợt nghe cơn gió mơn man lời thề
Tàn canh thao thức phòng the
Quỳnh hương vội nở, ngậm sương cuối mùa
( PTT- Sài gòn 1g50 ngày 8-012015)

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian