Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Vịnh Rùa- Chùm thơ xướng họa nhiều tác giả

Vịnh Rùa
                    ( Chùm thơ xướng họa nhiều tác giả)

Bài xướng:

RÙA
                Viet Hung Le
Cái giống rùa kia thật dễ thương
Hiền lành, chất phác, lại ngoan cường
Ban ngày bắt ốc nơi đầu ruộng
Buổi tối tìm giun tận cuối vườn
Sự tích Gươm thiêng, lòng vẫn nhớ
Sử truyền Nỏ quý, dạ còn vương
Dù rằng chậm chạp, thua xa thỏ
Mà đức trung kiên chẳng phải thường

Các bài họa:

1/ RÙA ĐÁ
                            Dang Kich
Rùa ở đền chùa nghĩ cũng thương
Bền gan, vững chí lại khang cường
Được thời thân thiện, kê trong điện
Gặp buổi nhiễu nhương, bỏ góc vườn
Bia đá chưa mờ lời học sỹ
Rêu phong vẫn tỏ dấu quân vương
Long, Ly, Quy, Phượng – Đời xem trọng
Cũng thuộc Tứ linh, chẳng thể thường

2/  TỰ TRÀO
                              Bảo Như
Giống rùa nhà tớ bướng đừng thương.
Vậy chứ lù đù nhưng quật cường.
Có lúc cũng co đầu rút cổ?
Đôi khi lại tính chuyện về vườn.
Ngẫm suy nên học gương kiên nhẫn.
Lo nghĩ được gì tơ đã vương.
Trong mềm ngoài cứng mong người nhớ.
Dạ thiết thạch đây, chớ xem thường!

3/ TÌNH RÙA
                      Thanh Thanh
Mu Rùa mốc thếch lại càng thương
Của quý nào đâu phải thứ thường
Lắm kẻ rình mò nơi xó núi
Nhiều người sục miết ở trong vườn
Bia đè Hạc cưỡi... lòng không nản
Tiền ép quyền đe... chí vẫn cường
Chỉ một chữ tình xin hiến trọn
Mai vàng vì cái sợi tơ vương...

4/  SỐ PHẬN RÙA
                                      Dung Nguyen Xuan 
Số phận loài rùa thật đáng thương
Đem làm thực phẩm để dương cường.
Nhà hàng qui núi tràn đô thị
Quán nhậu ba ba rộ miệt vườn.
Thuở trước linh thiêng nơi điện cúng
Ngày nay thô tục chốn trần vương
Môi trường,văn hoá đều coi nhẹ
Việc ấy xem ra chẳng chuyện thường.

5/ RÙA THIÊNG
                                Nguyễn Trọng Liên
Hoàn Kiếm Rùa thiêng nặng nỗi thương
Nước đau. Nghiệp đến. Chí ngoan cường
Vua đà dâng nỏ trao Thần mộng
Dân đã dương cung giữ Đất vườn
Đại Cáo sách hay lòng vẫn nhớ
Bình Ngô kế lạ dạ còn vương
Giặc tan hương khói Hồ lưu sắc
Đất quốc xuân thanh, ấy chuyện thường!

6/  TỨ LINH
                               Thanh Thanh
LONG: đầy quyền lực chốn quân vương
LY: vốn giàu sang chẳng phải thường
QUY: sẽ trường tồn cùng tính nhẫn
PHỤNG: là hạnh phúc với tình thương
Thiên đường có ở trong tâm tưởng
Bể khổ hiện ra khắp ruộng vườn
Khát vọng người xưa tôn biểu tượng
Sống thời phải biết đến nhu - cương...

7/  THÂN PHẬN RÙA
                                        Khanh Van Chi Duc 
Thân phận con rùa thật đáng thương
Lênh đênh sóng dập lại triều cường
Nhiều khi lưu lạc ngoài khơi biển
Có lúc cô đơn ở góc vườn
Đội hạc trong chùa hương khói quyện
Cõng bia cạnh miếu cỏ hoa vương
Một thời sánh bước bên rồng , phượng
Biến trải trầm thăng cũng lẽ thường

8/  LỜI CỦA RÙA
                                 Trúc Lê Văn
"Chậm chân, rụt cổ" mượn ai thương
Chí ta, ta biết nhược hay cường!
Trên đình đội hạc: Mong rừng núi
Dưới miếu mang bia: Nhớ ruộng vườn
Loa thành trao móng xây nghiệp đế
Tả vọng nhận gươm gặp quân vương
Ta sánh ngang cùng long, ly, phượng
Nhắn nhủ trần gian chớ thị thường!

9/ CHUYỆN RÙA
                               Dinhnguyen Nguyen
Mấy chú rùa hiền thật rất thương
Âm thầm chậm chạp vẫn cương cường
Đôi khi lổm ngổm bên bờ ruộng
Lắm lúc lồm cồm ở góc vườn
Trọng Thủy mưu gian lòng khuất tất
Mị Châu mắc lụy máu oan vương
Hồ gươm thủa ấy vua hoàn kiếm
Đỉnh tháp Kim Quy mãi vẫn thường

10/CHUYỆN RÙA
                                  Nguyễn Trọng Liên
Thân Rùa một kiếp nặng yêu thương
Dẫu ở chốn nao vẫn nhuệ cường
Dâng Kiếm anh hùng nơi Xã tắc
Đội Bia kẻ sĩ chốn Linh vườn
Khói hương niên đại tình lưu tạc
Móng vuốt muôn đời nghĩa vấn vương
Đất cát đào hang mà đẻ trứng
Á, Âu, Kim, Cổ: Tứ Linh thường!

11/  ĐỜI RÙA
                                     Hạ Đỏ
Một kiếp thân Rùa nặng nỗi thương
Tính tình ương bướng lại ngoan cường
Tiên tri đá bóng mùa World - Cúp
Sứ giả dâng gươm chuyện Đế - Vương
Hùng dũng giúp Vua thời chiến trận
Âm thầm đỡ Hạc chốn Linh vườn
Cùng vai sánh với Long, Li, Phượng
Nhắc nhở nhân gian chớ thị thường!

12/  RÙA VÀ THỎ
                                  Nguyễn Trọng Liên
Chuyện Thỏ và Rùa nghĩ lại thương
Cuộc thi lắm khúc quá kiên cường
Thỏ khoe nhanh nhẹn nên… hoa bướm
Rùa biết chậm chân phải… lựa vườn
Mải miết nhịp đi Rùa cặm cụi
Thờ ơ cất bước Thỏ hồn vương
Nào hay chăm chỉ nên say cuộc
Rùa thắng! Thỏ thua? Ấy…Chuyện thường!

13/  LOÀI RỤT CỔ
                                           Cố Nhân
Cái đồ rụt cổ mấy ai thương
Mà có kẻ khen cứng với cường
Thấy ó lủi chui nơi hốc đá
Gập giun vênh váo phía ngoài vườn
Khom lưng cõng hạc còn vui vẻ
Quỳ gối mang bia chẳng vấn vương
Sống chốn ao tù xưng cụ kị*
Theo tôi loài ấy quá tầm thường

14/  RÙA NÀNG
                            Dung Nguyen Xuan
Rùa nàng ngày ấy tôi yêu thương
Nho nhỏ xinh xinh sức lại cường
Mu nẩy khum khum,hình đĩa sứ
Đầu tròn nho nhỏ,quả cau vườn
Da trơn mát rượi tay người chạm
Hương ngát thơm nồng dạ kẻ vương
Xa cách nhiều năm tôi vẫn nhớ
Dù cho cuộc sống cứ vô thường.

15/  RÙA VĂN MIẾU
                                        Dong Hoang
Tọa lạc Miếu thiêng thật mến thương
Đội bia tiến sỹ quá khang cường .
Trơ thân nhẫn chịu cùng sương lạnh.
Bền chí thi gan với gió vườn .
Vượng khí Hòa bình xây Đại nghĩa.
An dân trừ bạo dựng quyền Vương
Người đời ước vọng tôn Linh vật .
Chốn ấy thâm nghiêm chẳng phải thường

16/  CHUYỆN CỦA RÙA
                                      Khanh Van Chi Duc
Chậm chạp bọn bay thật đáng thương
Nhưng khi cần thiết lại kiên cường
Cao đầu bơi lặn trên sông nước
Rụt cổ nằm im tại mé vườn
Cõng hạc khom lưng thân chẳng tiếc
Đội bia cúi mặt dạ không vương
Đào hang bãi biển sinh nòi giống
Sách đỏ ghi tên chuyện chẳng thường .

17/ RÙA HỒ GƯƠM TỰ THÁN
                                                          Nhuy Gialai
Thân rùa lụ khụ nghĩ mà thương
Trăm tuổi còn đâu sức quật cường
Mấy thuở Thủy Quân đè sóng cả*
Mà nay Hoàn Kiếm quẩn ao vườn
Tủi thân Thê Húc tàn hơi lặn
Nhớ bạn Ngọc Sơn mãi vấn vương**
Người bảo linh thiêng, người bẫy rập
Nhiễu nhương nghĩ cũng chuyện đời thường

------------------------------------------------
*: Hồ Hoàn kiếm hiện còn chỉ là hồ nhỏ, hồ lớn tên gọi Thủy Quân xưa được dùng làm nơi duyệt quân thuỷ chiến của Chúa Trịnh đã bị lấp hết
**: trong đền Ngọc Sơn còn có lưu tiêu bản của một cụ Rùa

18/  RÙA THƯƠNG
                                    Lê Đình Nghĩa
Chui lủi ao hồ rõ đáng thương
Rùa kia lầm lũi tỏ kiên cường
Tìm mồi ngụp lặn nơi sông suối
Đẻ trứng lấp vùi ở ruộng vườn
Thắng thỏ, khiêm nhường lưu sử sách
Thua rùa ngạo mạn vẫn còn vương
Ngàn năm cổ tích lưu truyền mãi
Những kẻ huênh hoang đức thất thường

19/  RÙA Ở ĐÌNH
                                   Đặng Anh
Đội bia, đội hạc nghĩ mà thương
Thân phận Rùa kia vẫn quật cường
Nhẫn nại trông coi nơi đình miếu
Kiên trì canh giữ khắp nhà vườn
Trả thanh gươm báu còn lưu luyến
Mượn móng rùa thiêng cứ vấn vương
Quy, Phụng, Long, Ly – linh vật quý
Thiêng liêng tứ bảo chớ coi thường

20/  MÓN ĂN RÙA
                                   Dương Cung
Số phận nhà Rùa thật đáng thương
Loài người săn bắt, vẫn kiên cường
Bao nhiêu tiệm nhậu ven hè phố
Vô số hàng ăn cạnh góc vườn
Nay món sơn hào dành biếu tướng
Xưa đồ hải vị để dâng vương
Quan to, xếp lớn đều ham muốn
Thiếu các món trên, quán quá thường

21/ TRẺ LANG THANG
                                              Dương Cung
Lũ trẻ lang thang thật đáng thương
Thiếu ăn, thiếu mặc cứ kiên cường
Ngày ngày vất vưởng trên hè phố
Tối tối lang thang khắp góc vườn
Được bữa cơm no vui tựa tướng
Có manh áo ấm sướng như vương
Khen thay lũ chúng luôn đoàn kết
Sống chết vì nhau đâu chuyện thường

22/  RÙA CẢNH
                                     Chu Hồng Trung
Số em rùa cảnh được đời thương
Mỏng yếm thanh tao chẳng dũng cường
Thế sự không màng non với nước
Phàm trần chả hám ruộng hay vườn
Đá vàng hậu thế nâng bia Trạng
Gươm báu tiền thần đỡ nghiệp Vương
Thời đại a còng may phúc phận
Giúp đời vui chút giữa vô thường.

23/  TÂM SỰ RÙA
                                     Dương Hoàng
Cuộc đời trôi nổi ngẫm mà thương
Khi ở ao sâu lúc miệt vườn
Chậm chạp lê mai - người nhạo báng
Nhát gan rụt cổ - kẻ xem thường
Đội bia lưu Sử không nao núng
Cõng hạc giữ Văn vẫn dũng cường
Khinh trọng, khen chê đều đủ cả
Rùa ta mặc kệ chẳng tơ vương

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian