Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Tôi một mình quay về Quảng-trị- Huy Uyên

Tôi một mình quay về Quảng-trị

Cầm bằng ngày đó tôi về
đứng lại bên sông nhìn qua Nhan-biều, Ái-tử
xót xa chan hoài nước mắt quê
nghe lặng đổ tiếng chuông chùa Sắc-tứ .

Bao năm rồi Quảng-trị
nghẹn lòng theo từng bước con xa
khoai sắn ghế cơm sầu cố-lý
nơi xưa còn chăng vườn rau ao cá quê nhà .

Chiều buồn theo từng bước Trí-bưu
hồn nghiêng đổ bơ vơ bên thành-cổ
đạn bom xưa đau tới bây giờ
vạn sầu điêu linh ơi người có nhớ .
                  

Lối rẽ trái ngang qua phố chợ
bà con nghèo ngày tháng cháo rau
dọc đường phố xưa Trần-hưng-đạo
vật-vã quanh co sương gió dãi dầu .

Em có bỏ lòng về Thạch-hãn
hỏi bờ tre còn che mấy đường làng
nhớ người xa quê từ mấy bận
dặm đau gởi xuôi Long-hưng .

Năm tháng rộn lòng An-tiêm
ai theo người xuôi về Bồ-bản
em dấu nước mắt trao người em thương
để anh suốt đời mang theo ra mặt trận .

quay về Quảng-trị

Gởi theo trái tim lên La-vang
xóm chài dưới chân cầu bao đêm không ngủ
quán chợ lắt lay ánh đèn đường
chuyện kể chi cho buồn
giọng sầu-cố-xứ .

Tôi một mình quay về Quảng-trị
đường Gia-long mưa lất phất bay
em đâu mà phố xưa hoang-phế
ngậm ngùi trôi đành đoạn tháng ngày .

Quảng trị đêm nay
buồn mà người có hay ?


                   Huy Uyên

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian