Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Chùm thơ Sau mùa chinh chiến điêu linh- Huy Uyên

Chùm thơ Sau mùa chinh chiến điêu linh
                                                                                 - Huy Uyên
-----------------------------------------------------------------------------------------

Sài-gòn 13

Chùm thơ Về với Sài gòn
Vẫn một mình ta trở lại Sài-gòn
ngồi bên quán nhìn người qua lại
từ buổi Pennsyl ấy
em đi xa và ta cũng đi xa .

Đợi em về Sài-gòn 13
những đường me lá vàng đợi gió
tiếng ai giữa chiều nghẹn thở
Chúa trên cao dang tay khóc thầm .

Ta đã quên đời qua đầu súng
bụi đường pha dấu máu hờn căm
một mình đi đếm cả đêm chân
mà đau đớn với Sài-gòn phù-thủy .

Nghe đâu đây giọng ca của quỷ
trên vòm me Thiên-chúa xôn xao
nửa đêm đi ta soi thầm gương mặt
mình ba-mươi mà thế này sao ?

Vẫn gọi tên Sài-gòn 13
(mai rồi ai đi về phố cũ)
ngồi xe buýt chạy loanh quanh phố
tìm hoài chiếc bóng ngày xưa .
Gởi lại người lời hẹn hò từ biệt
mối-thù-câm đem đốt thành than
bôi lên mặt mỗi người một ít
nhìn mặt nhau rồi đứng cười khan !

Quá nữa đời quanh ngã năm ngã bảy
ta không nhớ đâu ơi Sài-gòn
vẫn mang hoài khối buồn sau lưng
ta hóa điên Sài-gòn có biết .

Ta đóng băng ta trong muôn ngàn tưởng tiếc
thắp lên đời em Sài-gòn của ai
13 năm phố rộng sông dài
đã nguội lạnh trái tim bầm máu .
                Huy Uyên
Chùm thơ Về với Sài gòn


Sài-gòn 18 năm thầm hỏi

Có lẽ tóc buồn nên bạc sớm
quạnh hiu xưa
nép bóng hiên người
18 năm 18 năm lận đận
nên khi về chỉ một mình thôi .

Nên tim cũng đau đời máu
ngồi nhìn em mà bỗng ngậm ngùi
mới đó lá đã bầm đời cỏ
18 năm chưa một ngày vui !

Xót xa chi quanh đời bạc phếch
ngựa xe xưa sanh-phách cũng xưa
ai đứng bên kia đường hiu hắt
áo cơm chưa gột hết bơ phờ .

Ta hỏi ta bao điều u uẩn
tháng năm mòn hao vạn bước chân
ta chợt đưa tay sờ râu rậm
18 năm qua, ờ thế này chăng .

Đôi khi ta nửa đêm trở giấc
chợt chiêm bao dù giữa đời thường
hoa lá cây người đỏ au màu máu
nhuộm đời cần-lao khốn khổ quanh năm .

Đôi khi ta hỏi người hay quỷ
người ở đâu và tự đâu về
18 năm phù du mộng mị
dâu bể rồi cũng cuốn trôi đi .

Sài-gòn ơi ! biết nói điều gì .


                   Huy Uyên

Đêm cuối năm uống rượu nhớ bạn- Thơ xuân Huy Uyên


Cuối năm 75 ngồi uống rượu một mình

Này bạn xa nhau từ dạo đó
phấn son trang điểm mãi quê người
có chăng còn lại chiều mắt đỏ
bên chén rượu buồn cuối năm thôi .

Ta bạn phiêu du-hề dâu bể
bao năm xa đời chơi vơi
bạn đi từ đó , ta từ đó
dấu mãi vào tim bóng một người .

Những khuya đếm bước quanh hè phố
ta nhớ bạn về áo trắng xưa
chuyện tình kỹ-niệm căn nhà nhỏ
hai đứa hôn nhau dưới trăng mờ .

Đêm nay chén rượu hề vơi cạn
bóng ai quay lại cả trời say
ta đời chìm khuất bao phận bạc
nên nữa đời ta với đắng cay .


Uống ly rượu nhạt ta cùng bạn
ngày nào hai buổi đón cùng đưa
làng tre rợp bóng hai tim trắng
trắng cả đời nhau dến bây giờ .

Đêm nay bạn ở phương trời ấy
ta đứng bên cầu ngang sông xưa
bạn đi từ buổi chiều thay nước
nên một mình ta mãi đợi đò .

Thôi bạn đêm nay đêm ba mươi
trời Pennsyl. chắc lạnh bây giờ
ta hồ cố-lý-hương tàn mộng
đem đốt ngang trời chảy bơ vơ .
 

        
              Huy Uyên

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian