Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Thơ nhân ngày Nhà giáo 20.11- Ngô Quang Diệp & Xuân Môn

Thơ nhân ngày Nhà giáo 20.11


  NGÀY NHÀ GIÁO NHỚ ƠN THẦY CÔ
                           ( Kính dâng Quí Thầy, Cô )

Thầy khản giọng giảng từng câu từng chữ
Mà chúng em đâu biết nghĩ như giờ
Em xin Thầy tha thứ cho tuổi thơ
Thời tuổi trẻ luôn dại khờ nông nổi

Khi vào lớp thì vội vàng bối rối
Bài thuộc đâu- vở tập chẳng chịu làm
Ngoài cổng trường-là con ngựa bất kham
Học thì dốt- rong chơi thì siêu đẳng

Chiều thứ bảy thì rộn ràng sốt sắng
Bạn bè rủ rê đá bóng bắn chim
Sáng chủ nhật lũ bạn lại đến tìm
Ơi ới gọi tên từ ngoài đầu ngõ

Bài vở sách đèn thôi đành xếp xó
Học dài ngày sao đành bỏ xi nê
"Đã nhiều phen trèo cổng bỏ trường về
Xếp đạo đức dưới bàn chân ngạo mạn" (*)

Buổi lên trường thì học hành xao nhãng
Chỉ ham chơi, thói ngựa chứng sân trường
Biết đâu rằng ngày nào đó tiếc thương
Thời đi học để ươm mầm hy vọng

Đã bao lần Thầy ân cần căn dặn
Cố lên em ! mai mốt sẽ thành tài
Sự nghiệp huy hoàng đợi ở tương lai
Đừng đánh mất – Sẽ không còn cơ hội

Trên bục giảng Thầy chỉ đường dẫn lối
Cho chúng em học tập để thành người
Đời hạnh phúc- cuộc sống sẽ đẹp tươi
Sự thành đạt khởi đầu từ tuổi trẻ

Thầy từng dạy cho bao nhiêu thế hệ
Lớp thành tài , người đỗ đạt cao sang
Mà giờ đây Thầy sức yếu lực tàn
Việc trồng người Thầy dốc sức lo toan

Giờ an hưởng lúc tuổi già bóng xế
Học trò của Thầy qua nhiều thế hệ
Ngày hôm nay nhiều đứa đã công thành
Vẫn luôn nhớ công ơn người Thầy cũ

Dẫu trường đời có gian truân lam lũ
Có vinh quang hay cay đắng nhọc nhằn
Vẫn nhớ lời Thầy bảo ban ngày trước
Khi vào đời muôn nẻo đường xuôi ngược

Bước gập ghềnh lũng thấp với non cao
Mà chúng em lòng vẫn cứ nao nao
Thương quá khứ tuổi học trò tinh nghịch
Dù trường xưa đã phai mờ dấu tích
Vẫn nhớ về Thầy, Cô giáo ngày xưa...

------------

(*): thơ Đinh Hùng
             Ngô Quang Diệp- Pleiku 14/11/2015

Cô giáo trồng hoa


CÔ GIÁO TRỒNG HOA...
                    Kính tặng các thầy cô ngày 20/11

Chồng bệnh kinh niên, con nhỏ, neo đơn,
Nhà ở thuê, lương giáo viên thiếu... sống
Cô trồng hoa che bớt đời... khoảng trống!
Hoa cô trồng thắm hơn hẳn nhà bên?

Mồ hôi không kịp khô vai áo sờn
Dưới nắng bạc trời xấy giòn gió, cát
Hết trường ở vườn tay măng phồng rát
Chăm hoa bằng tình cô dạy mầm non...

Ngày hiến chương các nhà giáo hàng năm
Cô mang hoa ra cổng trường bày bán
Nụ cười ẩn sau khăn che thấp thoáng
Mượn hương sắc nồng cô gửi tình riêng...

Không nhận ra? hay cô dạy... mầm non?
Phụ huynh mua hoa... xúm mừng đồng nghiệp
Ánh mắt trốn dưới nón nghiêng kéo thấp
Thoáng chạnh lòng cô giấu vội vào trong!

Có phụ huynh nghèo nhưng giầu tấm lòng
Mua hoa tặng người, tình thừa tiền thiếu
“Hoa nhà lá vườn” cô vui lòng biếu
Tri ân cuộc đời... Cô chẳng chút so đo

Cô bán hoa - nụ cười lẫn vào hoa
Bó cùng hoa lòng biết ơn chân thật
Như hoa thơm, cô nở thầm đẹp nhất
Góp đẹp đời còn vất vả bon chen... !

        Xuân Môn-Tháng 11/2015

COMMENTS G+/FB:

1 Comments

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian