Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

U uất một nỗi buồn- Ngô Quang Diệp

U UẤT MỘT NỖI BUỒN

Tôi sẽ về sống lại tháng năm xưa
Nơi phố núi của một thời thơ ấu
Vùng tuổi thơ với mưa dầm nắng gội
Tôi đi qua trên vũng nước buồn phiền

Cha mẹ nghèo tôi nghỉ học đầu tiên
Đỡ gánh nặng gia đình khi túng quẫn
Thương cha già suốt một đời lận đận
Vất vả bon chen gian khổ đủ điều

Lớn khôn rồi tôi mới biết thương yêu
Thì cha đã một chiều thu vĩnh biệt
Nỗi đau này tôi tài nào tả xiết
Bao đau thương dồn nén đến tột cùng

Tim nhói đau lồng ngực như vỡ tung
Cả gia đình ôm đau thương ấm ức
Lòng tiếc thương trào dâng lên cùng cực
Cả gia đình sụp đỗ thuở cha đi

Cả gia đình ai oán khóc phân ly
Cha để lại biết bao là thương nhớ
Rồi từ đấy đường âm dương cách trở
Cha lại về trong nỗi nhớ hằng đêm

Cha ra đi cho máu chảy ruột mềm
Con ở lại với đàn em thơ dại
Nỗi đau này suốt đời con mãi mãi
Suốt một đời con ấp ủ bóng hình cha

   
Ngô Quang Diệp- Vĩnh Long, 6/2011

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian