Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Đường thôn lạ hoắc- Sông Cửu

Đường thôn lạ hoắc


ĐƯỜNG THÔN LẠ HOẮC

Sài Gòn nóng bức ...tôi về “Bến Trúc”
tìm chút trong lành ruộng nước đồng sâu
qua ấp cầu dầu, tìm nhà chị Ngọc
đường thôn lạ hoắc ...quên mất ở đâu!?

Nhà lầu cao, lấp bàu bông súng tím
chim không còn lượn đón mặt trời lên
lộ đá phóng xuyên vườn cam chú Chín
hoài niệm liệm buồn tình tự tư riêng!

Nhớ bà nội hiền gội đầu bông khế
Tóc nay chiều xế nhượm trắng nắng mưa
nằm võng mỗi trưa nhắc hoài em Lệ
“mỗi lần nó dìa ... đòi uống dừa”

Ruộng sáng thiếu mưa trâu bừa hả miệng
chiều nhơi rơm lạnh bên cạnh chuồng gà
nước mặn phèn pha nhà đào thêm giếng
con Vện biếng sủa quanh quẩn bên bà!

Thôn xóm bây giờ ít còn người trẻ
tôi như kẻ lạ ...chòm xóm quên rồi
vận nước nổi trôi chỉ còn lời mẹ
tiếng buồn ru khẻ đưa bé nằm nôi

Khoan nhặt... à ơi…kẻo cà kẽo kẹt
“thương chàng khổ cực, khó nhọc chất chồng
bốn mươi năm ròng chưa lần về tết…!?”
Một cơn gió mát…tạt qua cánh đồng.

              Sông Cửu

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian