Quỷ ma- Hoa Nguyên
QUỶ MA
Bốc lên vệt khói chỗ nằm
Mong manh mây lụa cũng tầm ấy thôi
Một đời răng lạnh kề môi
Một thời binh biến đã đời chiến chinh
Nằm nghe thảm cỏ yên bình
Sương giăng như lệ xuống trần dại khôn
Hay đây lạnh cõi u hồn
Ta rơi vật thể chẳng tồn tại xanh
Chút năm tháng có tan nhanh
Trong gang tấc có khi thành quỷ ma...
Ma trơi trong giới ta bà
Rất người dưng rất thiệt thà ma ranh
Chưa chợp mắt đã tàn canh
Ngó đâu cũng thấy chỉ mành buộc chuông
Ở dưới là cái tai ương
Thôi ta ! Đã cuối con đường ... Thôi ta!
Hoa Nguyên
Bốc lên vệt khói chỗ nằm
Mong manh mây lụa cũng tầm ấy thôi
Một đời răng lạnh kề môi
Một thời binh biến đã đời chiến chinh
Nằm nghe thảm cỏ yên bình
Sương giăng như lệ xuống trần dại khôn
Hay đây lạnh cõi u hồn
Ta rơi vật thể chẳng tồn tại xanh
Chút năm tháng có tan nhanh
Trong gang tấc có khi thành quỷ ma...
Ma trơi trong giới ta bà
Rất người dưng rất thiệt thà ma ranh
Chưa chợp mắt đã tàn canh
Ngó đâu cũng thấy chỉ mành buộc chuông
Ở dưới là cái tai ương
Thôi ta ! Đã cuối con đường ... Thôi ta!
Hoa Nguyên

0 comments Labels: A.Thơ 32 (1551-1600)

Click tùy chọn để xem và comments nhé, Thanks!
Google Comments
Facebook Comments
Không có nhận xét nào: