Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Nhớ về Tứ Câu- Ngô Quang Diệp

Nhớ về Tứ Câu


NHỚ VỀ TỨ CÂU

Quê hương tôi một nửa đồng nửa cát
Nừa sắn khoai nửa ngát lúa màu xanh
Đã bao đời từ thế hệ cha anh
Quê hương ấy vẫn ngọt bùi hiền dịu

Quên sao được những ngày còn niên thiếu
Tôi lớn lên dưới bóng lũy tre xanh
Con đường làng nho nhỏ chạy quanh quanh
Chiếc cầu ván gập ghềnh chân ngại bước

Những ruộng lúa vườn dâu xanh mượt
Dưới nắng chiều tha thướt dải quê hương
Hàng tre xanh rợp bóng những con đường
Cơn gió hạ bờ tre đưa kĩu kịt

Bầy chim sẻ rủ nhau về ríu rít…
Hàng cau cao xanh mướt mái hiên nhà
Tứ Câu ơi! bao hiền dịu thướt tha
Chiều mây trắng bao la miền quê nội

Gió hiu hiu sáo diều đâu đó thổi
Chú mục đồng đắc ý nhịp lưng trâu
Những cánh cò bay lượn trên đỉnh đầu
Quê ta đó cò ơi cò có biết

Quê ta đó chiều nay trời xanh biếc
Gió hây hây mơn mởn khóm đào tơ
Dòng sông êm con nước chảy lờ đờ
Bên kia lở bên này bồi tình nghĩa

Dòng sông quê hương nơi làm biên địa
Chia đôi bờ Qúa giáng- Tứ Câu
Những ngày xưa khi chưa bắt nhịp cầu
Người qua lại đò Tứ Câu đón khách

Những trưa hè hay chiều đông giá lạnh
Gió sang xuân hay thu rũ lá vàng
Cô lái đò vẫn đợi khách sang ngang
Trên bến vắng cô ngồi buồn thân phận

Khách qua đò theo dòng đời vô tận
Biết khi nào người ghé lại bến xưa
Trời đất đổi thay sớm nắng chiều mưa
Trên bến nước ngày nao đò vắng bóng

Những ước mơ ngày vinh qui võng lọng
Qua bến đò tìm lại dáng Kiều xưa
Dòng sông trôi thương nhớ sao cho vừa
Cô lái đã phương trời nao lưu lạc

Đứng giữa quê hương lòng nghe chua xót
Thương quê hương quán lá bến đò xưa
Dòng sông quê hương bên thiếu bên thừa
Con nước lũ từng mùa thay đổi dạng

     
Ngô Quang Diệp- Đà Nẵng, 1994

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian