Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Khúc thuật hoài- Văn Châu

Khúc thuật hoài


KHÚC THUẬT HOÀI

Lưu Linh- uống mỗi ngày đôi vò rượu
Ta- vài ly, say chổng cẳng lên trời
Nhìn thế sự đảo điên, ôm mặt khóc
Mà bạn bè vẫn cứ gọi dân chơi!

Đáng nhôm nhựa chi đâu mà hảo hán
Chỉ thất tình, quen cái thói chơi ngông
Đời hữu hạn mà trái tim vô hạn
Yêu đơn phương- (kể cả gái…có chồng!)

Bá Nha khóc Chung Tử Kỳ ly biệt
Sụp lạy bên mồ, đập vỡ đàn Dao
Ta khóc bạn ta, hề- viễn xứ
Bạn khóc cho ta, hề- cố quận lao đao…

Nguyễn Khuyến vắng Dương Khuê buồn man mác
Rượu không mua đâu phải thiếu bạc tiền
Câu thơ mãi đắn đo không muốn viết
Bởi tri âm đã vội sớm quy tiên.

Vậy mà ta cứ ôm đàn ngồi hát
Những nốt trầm, nốt bổng, nốt vô âm.
Thi sĩ chi ta- cái thằng mạt vận
Viết câu thơ còn khúc khuỷu âm vần.

Nhìn vận nước ngã nghiêng mà ngao ngán
Nhưng thư sinh không cầm chặt kiếm cung
Nên chỉ viết vài ba câu bá láp
Và tự xưng mình là Lệnh Hồ Xung.

(Thiên hạ có ai nghe vào ném đá
Xin nương tay, nhè nhẹ chút mà thôi
Lệnh Hồ Xung là một trang hiệp khách
Ta- dân quèn chưa xứng một tay chơi! )


                    Văn Châu

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian