Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Mùa hoa dã quỳ- Hương Ngọc

Mùa hoa dã quỳ-


MÙA HOA DÃ QUỲ

Mẹ sinh em chín tháng mười ngày
Hoa của đất hai mùa mưa nắng
Muôn nỗi ưu tư giăng thành im lặng
Khoác vòng tay hai mảnh cuộc đời
Nắng có đốt héo queo,
thân khẳng khiu đen đúa
Lá non tơ quay quắt rũ úa tàn
Còm cõi đan nhau, rối bời nghiêng ngả
Gió xé lòng nào có thở than
Có dã gì đâu và có quỳ đâu!
Bởi bên đời em một loài hoa dại!
Dẫu hoa em mãi vàng
hơn ngàn lần màu mật ong kết lại
Cả nắng chiều và trăng tuổi đang yêu…
Chốn vô thường ai nhớ ai quên
Em trần trụi đến cho đời mắc nợ
Người đi xa bùi ngùi tiếc nhớ
Cao nguyên đất đỏ - lưng đồi
Có sắc vàng long lanh chơi vơi
Vàng mãi cháy như trời không tắt nắng
Viền nét lên tranh tháng mười chớm lạnh
Mùa dã quỳ đang nở kìa anh!

           Hương Ngọc

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian