Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Chùm thơ Tam-Kỳ 2- Huy Uyên

ÁO TRẮNG TAM KỲ

Em qua sông mắt buốt đò chiều
Nắng lụa tan trên đồng ngủ sớm
Bao tháng năm chờ bên bến quạnh-hiu
Cuộc tình người vội vàng
ai khâm liệm .

Mênh mông đời chảy theo sông trôi nổi
Ngày tiễn đưa em hai mắt có đuôi
Ở bên đó nhà người cùng tiếng gọi
Che dấu đời chi quên cả môi cười .

Gói nỗi buồn trên cầu Tam-Kỳ
Tình xuôi hai Núi-Thành, Tiên-Phước
Giấc mơ người thôi biết trôi đâu
Nhớ hàng cây, con đường, phố nhỏ .

Em hai mắt xoe tròn thuở ấy
Có quay về hò hẹn lời xưa
Ngơ ngẩn tìm ai quanh lối chợ
Đợi ai chiều nay lặng lẻ
dưới bến sông về …..

Những trưa trước Đức-Trí, Bồ-Đề
Ngó về Thiên-Ân, Trần-Hưng-Đạo
Áo trắng người tóc nón nghiêng che
Dịu dàng chi lòng tôi đến thế .


Ở Trần-Cao-Vân nắng mưa Quảng-Tín
Ngày đưa em xe xuôi ngược Chu-lai
Có gió tiễn em làm buồn thị trấn
Thao-thức ai đổ lệ hết canh dài .

Em có đi ngang nhà thờ Cao-Đài
Con đường ở Tam-Kỳ đẹp nhất
Thiên-đường “mù-u” dấu kín trong tôi
Nơi tượng Chúa đằm buồn trong hai mắt .

Em vân về tà áo màu vàng nhạt
Gió quấn chân em bước nhẹ bên đường
Quanh em hoa tường-vi hé nở
Để trong hồn tôi
một chút tơ vương .

Em chiều đi hồng hai má đôi môi
Hoa sửa nở trắng vàng sông rực rỡ
“Lạy Chúa sao cho con lấy được người”
Thư đã trao em
ngày hai ta ở vườn quê An-Thổ .

Tình yêu ai một đời để nhớ
Thơm môi em mật ngọt Tam-Kỳ
Nhiều lần tìm quên bóng ai ngoài phố
Chôn vội tim người, tím một chiều đi .



SÔNG DÀI

Tôi chiêm bao những bước chiều phai
Cuối trời bóng em đứng đó
Nắng chưa về kịp môi người
Vắt thành sầu
ngang sông lặng ngắt .

        Đã quên rồi chân ai hè phố
        Lối cũ ngày xưa quá ngậm ngùi
        Quán khuya bặt im tiếng hát
        Đêm giăng mù mịt xa trôi .

Đợi em về thôi, đêm mưa
Tim người ấm lạnh từng hơi thở
Em con sông và bến đò xưa
Chảy chi hoài dòng thác .

       Ngã Tam-Kỳ vắng bóng
       Bốn mươi năm trôi một cuộc tình
       Nổi trôi đời ai treo đầu súng
       Chiều lẻ loi bóng ngã xế hoàng-hôn .

(Rưng rưng nước mắt nhớ binh-đoàn
Ngày tôi gặp em đầu ô New-York
Ở đây mây ngủ quanh năm
Nhà ai nắng xiên cửa sổ
Nhớ !)

        Người một bóng bên sông cùng bến
        Bài ca xưa tiễn một người xưa
        Đã hết rồi trăm ngàn hò hẹn
        Hoang-mê tôi còn lại những gì ?

Em bơ vơ chiếc lá sang mùa
Sông dài đốt tình tôi ngọn nến
Thoang thoảng hương mùi ngọc-lan xa
Sân bay vắng em đưa tiễn .

        Hẹn em ngày về phố cũ
        Dõi mắt xưa thiếu-phụ u buồn
        Bơ vơ dỗ lòng đứng khóc
        Ngủ lại trong vườn hoa cỏ đêm sương .

Sông dài chi cho hết mong chờ ...



KÝ ỨC TAM KỲ

Bến sông chiều buồn hiu-hắt
đâu đây khói lam mái tranh
biền dâu tím màu biền biệt
phố nhỏ con đường vây quanh .

Buồn ai trôi về trăm ngã
sông xưa quên thôi mái chèo
lên núi một mình đứng ngó
cả đời sầu, vai mang theo .

Em thả tóc buông,Tam-Kỳ
bỏ Chu-lai xa vĩnh-viễn
thương nhớ hề thương nhớ ai
sáo qua sông không người tiễn

Gió qua Hòa-Hương, An-Phú
em về họp chợ sáng nay
Phan-Chu-Trinh xiên màu nhớ
thương ai mà tôi cầm tay .

Ngẫn ngơ tan Trần-cao-Vân
lối về Đức-Trí, Trần Hưng-Đạo
vòm cây trên cao lên xanh
mắt nhìn ai quên sách vở .


Dịu dàng một thời con gái
áo trắng bay màu bướm ong
nón nghiêng mưa dầm nắng dãi
chở trong tim một mối tình .

Buổi chiều tan học trời sương
nhà thờ Cao-Đài nép bóng
tình ai theo suốt đoạn đường
(quên thời những xe nhà binh
từng đoàn người ra mặt trận ) .

Tóc dài môi hồng da trắng
Xa từ buổi chiến-chinh về
chôn mãi trong tim kỷ-niệm
trôi đi một thời đam mê .

Xa em xa phố Tam-Kỳ
Những ngày xưa không hề đến .
Bao năm bỏ tình ra biển
đuôi mắt già theo tháng năm

ngày đi không người đưa tiễn
khi về ôn kín chuyện buồn .

            
Huy Uyên

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian