Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Mưa Nhơn Trạch- Đào Duy An

MƯA NHƠN TRẠCH
Nếu xưng tội, tôi là người chịu lỗi.  Amen!
Long An 7/4/2009; Đ.D.A
Chiều tóc rối sao mà xù mãi vậy?
hệt mây trời vần vũ chuyển vòng quay.
Nhơn Trạch buông nắng giọt mưa gầy,
Tí tách cọ má xuân thì hờn dỗi,
Em bối rối khiến tôi có tội,
Mái ken dày khỏa lấp nét hờn ghen.

Chiều tóc rối, thôi đừng xù, tim nghẹn.
Khóe cong hờn làm con Chúa rối ren.
Cọ lòa xòa gợi ý niệm thân quen,
Màu Phú Thọ thật hư nguồn cội.

Chiều tóc rối, đan mình kín lối,
Mưa, mưa hoài, tí tách tình tôi.
Sao thật gần mà cứ xa xôi
hay khoảng cách không thước đo địa lý?
Mưa lả lướt hoen mờ lý trí,
Vành sũng mềm, chiều Nhơn Trạch níu chân.
Thôi, thôi mà, sao mãi phân vân?
Chúa xao động, Eva e ngại.

              …

Chiều tóc rối, Nhơn Trạch ngày trở lại,
Tìm ngày xưa lối nhỏ vẫn miệt mài.
Lúa reo đồng, thoảng nhớ thuở thiên thanh,
Đường tít tắp vẫn dấu hài kiêu hãnh.
Mưa giăng lối như không chịu tạnh
để ngày sau thỏa ước Long Thành.

Chiều tóc rối, chuông Phục sinh lanh lảnh
Chúa lòng lành xá tội ngày xanh…
Cơn mưa tình vây kín hướng anh.
Em run rẩy ào lên bất chợt
Ép tận lòng nóng hổi trái thời yêu.
Ta tìm nhau, một khắc đã là nhiều.
Đường vạn dặm mệt nhoài thoảng nghỉ.
Mưa réo rắt dài theo ủy mị,
Nhơn Trạch ngày về bịn rịn bước thiên di…

Chiều tóc rối…
sao mà xù nóng hổi…

            Đào Duy An
Mưa Nhơn Trạch

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian