XA XĂM QUÁ ĐỂ ĐỜI AI LẶNG LẼ
Mây lang thang về ngủ đông cuối phố
Từ em đi cây lá buồn thêm
Cổ-tích xưa nằm chết lặng im
Gom hết trời đau thương buồn bã .
Em vẽ thêm chi
chiều đi vội quá
Tình-cách-chia lối-rẽ-thác-mời
Em ru nổi đâu của lá
Lá rơi và lá ngậm ngùi trôi .
Ai chôn ký-ức riêng mình
Thức dậy với nhói đau cùng tận
Vết thương xưa đốt lòng cháy bỏng
Vết thương chia hai đời tim .
Quên sao nên em về quá vội
Chiều Tam-Kỳ xa xót đợi chờ
Đắng lòng ai đi không tới
Chuyện cũ hoài xót đáng ngày xưa .
Từ em đi cây lá buồn thêm
Cổ-tích xưa nằm chết lặng im
Gom hết trời đau thương buồn bã .
Em vẽ thêm chi
chiều đi vội quá
Tình-cách-chia lối-rẽ-thác-mời
Em ru nổi đâu của lá
Lá rơi và lá ngậm ngùi trôi .
Ai chôn ký-ức riêng mình
Thức dậy với nhói đau cùng tận
Vết thương xưa đốt lòng cháy bỏng
Vết thương chia hai đời tim .
Quên sao nên em về quá vội
Chiều Tam-Kỳ xa xót đợi chờ
Đắng lòng ai đi không tới
Chuyện cũ hoài xót đáng ngày xưa .
Để nhớ nhau đêm ngày chưa nói
Dĩ-vãng xưa đã mất đã hết rồi
Còn đâu lần đầu lần cuối
Để tình người ở lại riêng tôi .
Có ích chi lời yêu chưa trọn
Con tim đau chia biệt hai bờ
Trăm hờn dỗi ngày nào hò hẹn
Tôi sân ga đưa tiễn một người đi .
Nơi ấy một đời ai lặng lẻ
Bỏ lại em phố nhỏ cuối trời
Xót đau đợi ai ngày quay lại
Vết thương xưa mãi ngậm ngùi trôi .
Huy Uyên
Dĩ-vãng xưa đã mất đã hết rồi
Còn đâu lần đầu lần cuối
Để tình người ở lại riêng tôi .
Có ích chi lời yêu chưa trọn
Con tim đau chia biệt hai bờ
Trăm hờn dỗi ngày nào hò hẹn
Tôi sân ga đưa tiễn một người đi .
Nơi ấy một đời ai lặng lẻ
Bỏ lại em phố nhỏ cuối trời
Xót đau đợi ai ngày quay lại
Vết thương xưa mãi ngậm ngùi trôi .
Huy Uyên
0 comments Labels: A.Thơ 24 (1151-1200)