Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Mẹ tôi- Xuân Môn

Mẹ tôi


MẸ TÔI!

Thương thời cơm ghế sắn khoai
Mẹ giành ruột độn cơm ngoài nhường con
Phần con đồ tốt đẹp ngon
Phần mình mót lại thừa còn, bỏ đi

Con ngây thơ chẳng hiểu gì
Dở thì mẹ “thích” ngon thì mẹ “kiêng”
Đám* làng đũa gắp quên nghiêng
Giả chê cỗ dở để riêng chia về

Như gà trước quạ lăm le
Xù lông xòe cánh chở che con mình
Bới... tung chiều, nát bình minh
Mổ mưa nắng dãi điêu linh kiếm mồi

Lặng thầm sông lắng màu trôi
Mẹ làm bờ nở để bồi sang con
Cá Hồi... tìm mất để còn
Hoa vì quả chịu héo hon xuân thì

Những gì có mẹ cho đi
Góp tình nghĩa lén bù chì** con yêu...
Ngộ ra nhờ gió nâng diều
Thì ngày cạn đáy bỏ chiều hoàng hôn!

Xuân Môn - Tháng 6/2016
-----------------------------------------------------------
- *: Là số đông người tụ họp lại một chỗ để cùng tiến hành tổ chức hội, cưới, liên hoan, tang lễ, giỗ...

- **: Tích xưa có bà mẹ tảo tần nuôi đàn con khôn lớn. Khi già yếu, các con chia phiên nhau nuôi dưỡng. Họ giao ước cứ hết định kỳ một tháng thì lại cân mẹ trước khi chuyển sang người khác nuôi. Ai để mẹ sụt cân sẽ bi phạt nuôi thêm tháng nữa. Tới lượt con út nghèo nuôi; thương con, mẹ ăn ít, làm nhiều; vì gầy đi nên mẹ lén giấu chì trong người để lúc cân được nặng thêm…

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian