Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Tâm sự ngựa- Chùm thơ xướng họa nhiều tác giả

Chùm thơ Tâm sự ngựa
                                          (xướng họa- nhiều tác giả)


I. BÀI XƯỚNG:
 
TÂM SỰ NGỰA

Ta vốn từ xưa bạn với người
Bây giờ nghĩa cũ thế là thôi
Đầu trâu mấy thứ ngươi thường chửi
Mặt ngựa là câu họ vẫn bôi
“Háu đá” cái oan tôi chịu hắn
“Quen đường” nỗi khổ hắn vu tôi
Tưởng rằng lắm chữ thì khôn lắm
Nào có ngờ đâu bạc quá trời!
                Đặng Kích


II.CÁC BÀI HỌA:  

1/ Đặng Kích:
        GIÃI BÀY
Ngàn năm kim cổ bạn cùng người
Tình nghĩa xưa rày vẫn thế thôi
Xích thố lời ca còn vọng mãi
Ngựa ô câu hát chẳng hề bôi
“Cả tàu bỏ cỏ” tôi tin bạn
“Ruột ấy thẳng băng” bạn nhớ tôi
Trung tín đã từng trong khốn khó
Cớ chi đến đoạn phải kêu trời!

2/ Dương Hoàng:

           AN PHẬN
Ngựa ta là bạn của con người
Từ trước đến nay vẫn thế thôi
Mặc kẻ háo danh lời xấu trát
Kệ người bạc bẽo tiếng nhơ bôi
"Đầu trâu mặt ngựa" buông lời hắn
"Háu đá" "quen đường" chỉ mặt tôi
Chẳng bận tâm chi câu mạt sát
Có oan ráng chịu chẳng kêu trời

      NGỰA THÁN
Ngựa ta tức lắm hỡi con người
Muốn phá muốn tung nghĩ lại thôi
"Háu đá, quen đường" nhiều đứa chửi
"Đâu trâu mặt ngựa" lắm kẻ bôi
Bao thằng hung hãn so ngang tớ
Mấy ả lẳng lơ ví tựa tôi
Ngọc Đế trên cao Người có thấu
Biết chăng tôi hận phải kêu trời!

3/ Ngô Quang Hùng:

      THÂN NGỰA
Từ xưa Ngựa đã đến bên người
Phục vụ quanh năm chỉ thế thôi
Kỵ Mã xông pha còn rúng rẻ
Thồ hàng vất vả vẫn chê bôi
Đòn roi hét dọa no thân tớ
Kéo củi cày bừa khổ xác tôi
Mã đáo công thành danh bất toại
Đơn thương độc Mã trách ông trời

4/ Lê Hùng Việt :

       MÃ THÁN!
Vốn phải sinh ra để giúp người
Trâu cày, ngựa cưỡi thế mà thôi
Về khuya, chạy cực còn nghe chửi
Dậy sớm, cày sâu họ vẫn bôi
Kiệu bạc, lều son cho chúng ngắm
Yên vàng, gác tía khổ thân tôi
Than ôi! cố gắng mình làm tốt
Có lẽ nào đâu phải thán trời!

5/ Nguyễn Hoàng:

  THẾ THÁI NHÂN TÌNH
Người nói với ta: Bạn của người
Ân tình cũng một chút mà thôi
"Đầu trâu…" tiếng xấu người vu vạ
"Vó ngựa tung trời" cũng đãi bôi
"Háu đá" người làm tôi chịu cả
"Đường cũ" cầm cương hắn đổ tôi
Đừng tưởng hiền lành mà bắt nạt
Đổi chủ bất kham, ấy mệnh trời

6/ Thanh Thanh:

           NGỰA ĐẸP
Thân Ngựa sinh ra để cõng Người
Không cần bàn cãi kẻo lôi thôi
"Ngựa quen đường cũ" Người thường nhắc
"Mã đáo thành công" Họa sỹ bôi
Thánh Gióng oai phong cùng Tuấn Mã
Quan Công lẫm liệt gắn hình tôi
Dù tượng, dù tranh đều rất đẹp
Vó Ngựa đạp tung cả đất trời...

 CHƠI TRÒ CƯỠI NGỰA
Chơi trò cưỡi Ngựa, Ngựa là Người
Trước thế, bây giờ cũng thế thôi
Dồn dập một hồi rồi chán ngắc
Nhong nhong vài hiệp cũng chê bôi
"Quen đường" thỉnh thoảng chơi cùng nó
"Háu đá" bất ngờ nhảy với tôi
Lúc Ngựa, khi Người... lên xuống mãi
Ngựa non nó chạy... sướng kêu Trời

 BẤT PHÂN THẮNG BẠI
Kỵ sỹ hăng lên cúi rạp người
Ôm bờm thúc vó mãi không thôi
Lâm bồn nào quản lời nhơ trát
Vào cuộc lo gì tiếng xấu bôi
Lợi thế đánh chùy dành phía nó
Sở trường đâm giáo thuộc bên tôi
Bao lần giao đấu không phân định
Có phải là do ý của Trời?!

7/ Bảo Như:

         NGỰA CA
"Tứ mã nan truy" mới đáng người!
Nào ngờ "quất ngựa" ... Thiệt! Đành thôi!
"Cong lòng" đây dễ đâu ngọt lịm!
"Thẳng ruột" bụng này không đãi bôi!
Cho dẫu "xem hoa" thường lấy lệ̣.
Vẫn mong "khán nguyệt" cũng là tôi.
Ngày xưa "Xích thố" vang một cõi.
Chừ chẳng than chi ... "Ơi hỡi Trời"!

8/ Thái Kim Tình

    TỰ SỰ NGỰA 1
Ta chẳng tiếc chi với mọi người
Buồn vì tài trí kém mà thôi
"Bất kham" tuấn mã đành câm lặng
"Háu đá" ngựa non chẳng đãi bôi
"Đường cũ" quen đi sao trách tớ
"Cả tàu" bỏ cỏ chớ chê tôi
Lưu danh muôn thuở làng Phù Đổng
Giải giáp Ngựa phi thẳng tới Trời

     TỰ SỰ NGỰA 2
Nào dám trách chi ông chủ Người
Chỉ lo công cán ít mà thôi
"Trường đồ..." đua sức trò cờ bạc
"Sự cửu..." mới hay thói đãi bôi
"Đường cũ" mấy ai đi khác tớ
"Truy phong" thiên hạ cũng như tôi
Cơ duyên sinh ở làng Phù Đổng
May mắn có khi cũng tới Trời

9/ Đông Hoàng:

      CAM CHỊU
Tôi vốn thân thương họ với người
Bây giờ nghĩa cũ vẫn thế thôi
Oanh liệt ngàn năm chàng bạch mã
Vang bóng một thời xích thố tôi
" Đường cũ" tôi quen làm việc thiện
" Háu đá" chẳng nề tỏ sức thôi
Giúp người biết phận không ca thán
Oán chịu một mình bạc như vôi.

10/ Khánh Vân Chí Đức:

       NGỰA NGẪM
Trải bao mặn nhạt bạn cùng người
Thời thế xoay vần cũng thế thôi
Xích Thố danh thơm nhiều kẻ nhớ
Truy phong tiếng xấu lắm người bôi
Ra vào chốn lạ kinh hàm chó
Xuôi ngược đường quen ngại vó tôi
Nét vẽ "Từ Bi Hồn " (*) dạo ấy
Thảng như nghe tiếng hý vang trời


(*) Từ Bi Hồng là họa sỹ vẽ ngựa nổi tiếng của Trung Quốc

        LỜI NGỰA
Tình nghĩa bao năm ngựa với người
Vẫn còn gắn bó mãi chưa thôi
Tượng đồng bia đá nhiều người tạc
Tranh giấy , sách in lắm kẻ bôi
Cùng chó tháng ngày tình chủ tớ
Với voi một thuở nghĩa vua tôi
Giặc Ân tan tác theo Phù Đổng
Vó sắt tung bay đến tận trời

11/ Nguyễn Đình Nguyên

NGƯỜI NGỰA NGỰA NGƯỜI
Người ngựa tồn song với ngựa người
Ngày nay vẫn cứ thế mà thôi
Làm thân người ngựa đầy tai tiếng
Làm kẻ ngựa người lắm bác bôi
Bốn phía trông ra sao quá chán
Tứ phương nhìn lại vẫn tớ tôi
Ngựa người người ngựa bao đau khổ
Xa xót kêu van chẳng thấu trời

11/  Thái Kim Tinh

       NGỰA CHIẾN
Tử chiến, hiến da bọc xác người.
Nghĩa tình đến chết, quyết không thôi
Chồn chân ngàn dặm, không quỳ gối
Thẳng ruột suốt đời, chẳng đãi bôi
Mang tiếng "bất kham" vì kén chủ
Gán danh "háu đá" bởi ghen tôi
Công lao lưu lại làng Phù Đổng
Nào dám hý lên sợ động Trời

12/ Bá Tú Nguyễn

         NGỰA CA
"Thiên lý" cũng ra mắt mọi người
"Phiêu" bồng chỉ muốn góp vui thôi
"Bạch long" anh dũng không hề kém
"Xích thố" oai hùng chẳng dễ bôi
Danh sĩ "Nê thông" vang tiếng bạn
Nhân tài "Lạc mã" nhỏ lời tôi
Nâng Ly tứ hải giai huynh đệ
Song vỹ tinh khôi rạng đất trời.

13/ Thạch Vũ

             CHIÊU ĐỘC
Chiến trường da Ngựa bọc thây Người
Hỗn đấu bãi này cũng thế thôi
Kim Thái (1) ra đòn chiêu độc bắn
Thanh Thanh tránh được kế nhơ bôi
Tọa Phây (2) ngắm Ngựa đua chen họ
Nối mạng xem Người đá bạn tôi
Thạch Vũ bất tài không biết đá
Xem hay ngẫu hứng tặng thơ Người

Thú đam mê
           (Cảm tác từ “Tâm sự ngựa” của ĐK)

Thú mê cá độ đến con người
Quen thói ăn chơi phải thế thôi
Đầu tháng chọn nài lòng háo hức
Cuối tuần đua ngựa dạ ly bôi
Thắng tiền vui vẻ cười bè bạn
Thua độ hắt hiu khóc mỗi tôi
Lạc thú đam mê không bỏ được
Tan nhà nát cửa mới than trời!

            
Thiên Thu

-----------------------------------------------------------------

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian