Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Chùm thơ Mùa Ve- Thụy Du

CHÙM THƠ MÙA VE...




NGÀY XƯA MỰC TÍM

Ta bỏ lại tuổi thơ, ngày xưa mực tím.
Bỏ lại mùa, phượng vĩ chói chang.
Lưu bút ngày xưa giờ đã sang trang.
Vàng lá bay, lang thang vời vợi.

Trước cổng trường nơi ta từng đợi.
Áo trắng Em, thanh khiết gợi thiên thần.
Để cho ta đứng mãi tần ngần.
Với dòng thơ bần thần quá đổi.

Ngày ấy thơ ngây, ta rong ruổi.
Đâu ngờ thời gian, thay đổi không ngừng.
Lời nói yêu thương, còn vẫn ngập ngừng.
Chưa kịp nói, bổng dừng đọng lại.

Lỡ qua rồi, một trời thơ dại.
Mùa hè ơi… rơi lại tiếng ve.
Nếu ngày xưa, Ai chịu lắng nghe
Thì đâu phải dấu che phiền muộn

Dòng đời vô tình, mãi trôi cuồn cuộn
Mùa hoa buồn, lỡ muộn cùng ai.
Giờ thì đường, đôi ngả chia hai.
Ta lặng lẽ nhìn ai… chừ nuối tiếc.

Cái ngày xưa, trong màu mắt biếc.
Mắt nhìn nhau… da diết bâng quơ.
Ngày ta trở về tìm lại dòng mơ
Thì Ai ơi... tuổi thơ nào
..còn nữa ?.

 MÙA VE- Hạ về. Ngày xưa mực tím. Hạ tím. Một thuở học trò


HẠ TÍM

Ta nuối tiếc khoảng trời hạ tím
Em giấu làn hương, từ bím tóc dài
Ta loay hoay tìm một hình hài.
Em đỏ mọng, trang đài… phượng vĩ

Trái tim học trò, ngày xưa Em dấu kỹ
Ta đợi mùa, thủ thỉ nhạc ve.
Theo gót Em, dưới những hàng me
Ta lắng nghe, tim mình nhịp thở.

Tuổi học trò, xưa nhiều bỡ ngỡ.
Ta dỡ từng trang lưu bút ngày hè.
Dòng Em ghi, nét mực chưa nhòe.
Màu tím đọng, trưa hè hạ tím.

Cái hoa phượng, sao không hồng lại tím ?
“ Tím chiều hoang…biền biệt chia xa…”
Để khi ta bất chợt hiểu ra
Em đã xa nghìn trùng…vời vợi.

Và cứ thế, mỗi hè ta đứng đợi.
Trước cổng trường xưa, miền gợi bâng khuâng.
Làn hương từ tóc Em vẫn đọng lâng lâng.
Tiếng ve vẫn ngân, khoảng trời hạ tím

 MÙA VE- Hạ về. Ngày xưa mực tím. Hạ tím. Một thuở học trò


HẠ HỒNG

Em về…nắng hạ chia hai
Bên thương, bên nhớ nghiêng vai nắng chiều
Tiếng ve còn gửi bao điều
Phượng hồng ép vở, lưu nhiều vấn vương

Hạ xưa chờ một bến thương.
Hạ nay chờ khúc chiêu dương trùng phùng
Hồng tâm mỗi nửa đập cùng
Soi đêm ánh lửa, bập bùng trong nhau.

Mai này mượn vối trầu cau
Gửi Em men thắm, ta trao tình nồng
Trước sau dạ mãi một lòng
Của ngày xưa ấy hạ hồng tim nao

Đêm hè nghìn vạn ánh sao
Mông mênh vũ trụ, trời cao ngút ngàn.
Ơ hay ! đâu giọt nắng vàng
Sáng nay rơi xuống nhẹ nhàng bờ môi

Như mưa để lại dòng trôi.
Như hè để lại Em – Tôi thơ dòng.
Cho Em nhịp điệu nhạc lòng.
Cho Tôi một ánh cầu vồng sau mưa


Ta cùng về với hạ xưa
Cánh diều bay bổng miền trưa hạ hồng


 Thụy Du

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian