Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Xin một chút bình yên- PT Tân

XIN MỘT CHÚT BÌNH YÊN

          Mỗi phận đời người riêng ai nấy biết - biết sao là buồn, khổ, giàu nghèo sang hèn - tất cả đều là số phận dành riêng cho mỗi người trong cuộc đời lao đao này - Cầu mong một chút bình yên trong tâm hồn ... để chúng ta tồn tại như một sinh linh được Chúa Trời ban tặng cho cuộc sống trong vũ trụ bao la .


XIN MỘT CHÚT BÌNH YÊN

Lang thang mãi cũng về nơi cuối trời
Đoạ đày mãi cũng về chốn xa xôi
Lòng thầm hỏi có nơi nào dừng bước ?
để cuộc đời phù du trôi qua nhẹ nhàng

Nợ cuộc đời những ân tình sâu nặng
Cha nợ con một thiên đường nhỏ
Anh nợ em cuộc tình chưa trả
Nợ mẹ già ngày tháng cưu mang

nợ anh - em nghĩa tình năm tháng
nợ bạn bè bùi ngọt sẻ chia
Nợ những người chưa quen biết
đã một lần gặp mặt hàn huyên

Nợ cuộc đời hai vai mang nặng
làm sao trả cho hồng trần bớt nhọc
Kiếp Luân Hồi xin một chút bình yên
Mở lòng ra cho cuộc đời vui bước

Để ngày mai trên đường đời bất tận
Thanh thản lòng dừng gót feelling (*)
Phan Thanh Tân

(*)feelling : cảm xúc, cảm giác và cũng có nghĩa phiêu linh đọc theo âm tiếng Việt

COMMENTS G+/FB:

6 Comments:
  1. Anonymous13/7/13

    bài thơ hay đấy Tân, hãy xuất bản một tập thơ của Tân và gởi tặng bạn bè nhé. Nguyễn Văn Hiệp lớp A đây

    ReplyDelete
  2. @Hiệp: lâu quá không gặp, vẫn khỏe chứ?
    Đang chờ tiếng nói các bạn lớp A đây!!!

    ReplyDelete
  3. PTTân 12ckt14/7/13

    keu riết mấy ban lop a trốn ko ra mặt , bay gio có roi tham gia voi anh em di Hiep , chuan bi cho tuyen tap kỉ yếu cho ky niem 35 nam lop A dang cai to chuc do ban - Tuyển tap kỉ yếu lop c thuc hien cho

    ReplyDelete
  4. Mình tặng bài thơ này cho Blog nhé:
    Một chút thơ thơ tặng người

    Tôi không phải nhà thơ,
    Cũng chẳng phải là triết gia,
    Tôi chẳng phải nhà văn,
    Cũng không phải nhà lý luận...
    Tôi là một con ng­ười,
    Tôi chỉ có một tâm hồn,
    Cùng với một trái tim,
    Và tấm lòng rộng mở...

    Tôi sinh ra mẹ ru từ ấy,
    Ca dao tiếng hát ầu ơ ngọt ngào.
    Tôi yêu Nòi giống Việt nam,
    Từ trong tiáng hát Mẹ Cha dạt dào.
    Tôi yêu đất n­ước Lạc Hồng,
    Từ trong Lịch sử cơ đồ ngàn năm.
    Tôi yêu nhân loại trên đời,
    Từ trong tiếng hát thiên nhiên đất trời.
    Tôi yêu biết mấy hòa bình,
    Từ trong tiếng hát trái tim tình ng­ười.

    Tôi không phải nhà thơ,
    Cũng chẳng phải là triết gia,
    Tôi chẳng phải nhà văn,
    Cũng không phải nhà lý luận...
    Tôi là một con ng­ười,
    Tôi chỉ có một tâm hồn,
    Cùng với một trái tim,
    Và tấm lòng rộng mở...

    Đôi dòng suy nghĩ viết ra
    Gọi là một chút thơ thơ tặng ng­ười...

    Nguyễn Văn Hiệp, lớp A
    01.01.2004.

    ReplyDelete
  5. Thêm bài nữa nhé:

    Đêm Đà Lạt

    Trên Valentine quán,
    Ngắm nhìn Đà lạt mơ.
    Thông từng hàng cao thấp,
    Điện từng bóng thấp cao.
    Nhà trên đồi dưới thung,
    Đường lòng vòng lên xuống.
    Trăng sáng cả đồi thông,
    Thành phố hoa lộng gió.
    Gió thổi mát từng hồi,
    Lòng ngất ngây từng lúc.
    Đêm nay trăng đẹp lắm,
    Đêm nay Đà lạt mơ.
    Từng khúc từng khúc đường,
    Đôi chân nào đã mỏi,
    Hãy dừng lại nơi đây,
    Đà lạt của lòng tôi.
    Đà lạt thành phố hoa,
    Đà lạt của ngàn thông.
    Đà lạt của ngàn thơ,
    Đà lạt của tình yêu..

    Cafe Valentine Đà lạt, 21g20p 21/11/2002 ( 17/10 Nhâm Ngọ)
    Nguyễn Văn Hiệp, lớp A.

    ReplyDelete
  6. Thêm khúc nữa cho vui nhé

    Nghe tiếng hát Chiều mư­a

    Đà Lạt chiều nay m­ưa lất phất,
    Hoàng hôn về ai cất tiếng ca.
    Giọng ai đó vọng ra trầm lắng,
    Nghĩ về mình sâu nặng tình ai...
    Bản tình ca đó ai lên giọng,
    Để bây giờ mãi đọng lòng ta.
    Ta chất ngất và ta đứng lặng,
    Đêm xuống rồi trăng đã dần cao...
    Ai có biết nào ai đứng đó,
    Hãy về đi gió lạnh đã về.
    Ngoài đó ai về mang tiếng hát,
    Bản tình ca tắm mát hồn ai.
    Đêm nay Đà Lạt ai mộng t­ưởng,
    Một đêm dài v­ương vấn về ai.
    Tiếng ca đó bay dài vô tận,
    Mãi đến mai sau vẫn nhớ hoài...
    Mai đi rồi ai tiễn chân ai,
    "M­ưa vẫn m­ưa bay" lại nhớ ng­ười.
    Nhớ tiếng ng­ười ca s­ưởi ấm ta,
    Đà Lạt mai xa vẫn nhớ hoài...

    Đà Lạt chiều m­ưa, 23.11.2002
    Hiệp lớp A.

    ReplyDelete

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian