Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Thơ lục bát ngắn Nguyễn Vĩnh Bảo

Thơ lục bát ngắn Nguyễn Vĩnh Bảo
 ---------------------oOo-------------------------


TUỔI THƠ TÔI

Có khi quên giấc lưng trâu
Thả hồn trôi giữa đồng màu hoang sơ
Chút say tỉnh nhuộm câu thơ
Để trâu ăn lúa. Dại khờ! đánh rơi



LỜI RU

Lời ru ấm cả đêm đông
Lời ru võng cả dòng sông quê nhà
Lời ru thành sữa, thành hoa
Lời ru chắp cánh cho ta vào đời



LÁ THU

Lá thu chín ngọt trên cành
Sao thu đỏng đảnh chọc nhành thơ bay
Thương em nói nhỏ câu này
Lá thu khe khẽ rụng đầy lòng anh

Thơ lục bát ngắn


THẦY TÔI

Thầy tôi nay tuổi đã cao
Vẫn yêu đời vẫn ngọt ngào làm thơ
Thầy trò hai mái bạc phơ
Gặp nhau vẫn cúi đầu thưa em về…



BẠN CŨ

Mười năm sánh bước bên nhau
Cùng chung một lớp. Bàn đầu đấy thôi
Cùng vui buồn bẻ chia đôi
Bây giờ mỗi đứa một nơi càng buồn



HÈ VỀ

Tháng năm phượng chớm nở rồi
Mà sao như thấy bồi hồi nhớ mong
Những tà áo trắng thong dong
Tim tôi rạo rực bên trong hè về

Thơ lục bát ngắn


ĐÊM ĐÔNG NHỚ BẠN

Đêm đông nhớ bạn ngoài quê
Mưa dầm gió lạnh tái tê cõi lòng
Trời Nam giây phút thong dong
Nỗi niềm thương nhớ ngầu trong đêm trường



NHỚ ANH
          (Thương nhớ nhà thơ X.Đ)

Tôi về hái một chùm thơ
Gửi người nằm dưới nấm mồ cỏ xanh
Câu thơ lục bát gọi anh
Bây giờ thơ đã hóa thành ca dao

           
Nguyễn Vĩnh Bảo

COMMENTS G+/FB:

3 Comments:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian