Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Mộng mị…-NPV

Mộng mịMộng mị…

Đôi khi tôi mơ thấy em
cùng đi với một gã khờ
Em tươi xinh hồng má thắm
Gã khờ khệ nệ bầu thơ.

Dừng bên đồi mơ lối mộng
gã chọn lấy một bông hồng
gói gém trang thơ màu tím
trao nàng nhẹ gót sang sông.

Bến đò chiều, nàng sang sông
Sóng xô, xô cả đôi bờ
Bóng người mờ xa nhân thế
gã còn đứng lặng ngẩn ngơ!

Gã và nàng yêu nhau lắm
Yêu người, yêu cả hồn thơ
Nhưng tình không như mộng ảo
Và đời không như là mơ!

Gã cùng thơ mãi lơ ngơ
Xuân xanh chợt hết bao ngày!
Chút duyên thầm ban sơ ấy
Xót xa đã chớm hao gầy...

Nàng ra đi tìm hạnh phúc
Gã mòn lối bến bờ xa.
nàng có quên, hay còn nhớ
Tình xưa rồi cũng phôi pha!

Bầu thơ- thôi, trút xuống sông
chữ nghĩa lêu bêu xuôi dòng
Ai kia vô tình nhặt được
Khen chê, rồi cũng hư không…

         -NPV-04.2012-

Mộng mị

COMMENTS G+/FB:

5 Comments:
  1. Anonymous1/9/12

    Hôm trước đọc bài Guitar chiều, rồi nay đọc bài Mộng mị...chẳng lẽ cả nhạc vaf thơ đều không thể song hành cùng tình yêu sao hả NPV???

    ReplyDelete
  2. Re bạn Năc danh: vẫn song hành chứ bạn, nếu không làm sao có được những tình khúc, những bài thơ tình sống mãi với thời gian? Nhưng dường như chúng chỉ song hành với những gì đơn phương, dang dỡ không trọn mà thôi. Không biết NPV cảm nhận như vậy có ổn không...

    ReplyDelete
  3. Với NPV thì nhạc dường như không còn nữa rồi, chỉ còn thơ thôi.Dù sao thì thơ vẫn dễ chia sẽ nội tamm hơn ,phải không?

    ReplyDelete
  4. Bài thơ hay quá, tôi tâm đắc nhất là 2 câu " ai kia vô tình nhặt được, khen chê rồi củng hư không ",hay lắm, về 2 ảnh dáng em bên sông và đò xưa bến củ đều rất đẹp, ý nghỉa, riêng ảnh "dáng em bên sông " đúng là ảnh " giết anh hùng " !!!

    ReplyDelete
  5. Một thời đễ nhớ .

    Mình mải yêu vẩn yêu .
    Mải vẩn còn mong đợi
    Mải vẩn chờ người ấy
    Dù biết yêu khổ nhiều

    Người ta nói yêu khổ
    Nhưng không yêu thì lổ .
    Mình thà khổ không lổ
    Nên muôn thuở ngây ngô .

    Cứ yêu trong dại khờ .
    Cứ yêu đễ mà nhớ
    Dù biết mình ngây thơ
    Ai hẹn đâu mà chờ .

    ReplyDelete

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian